LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1107

đầu, cằm dán xương quai xanh mà nhìn nàng.

“Hả?”

Cố Nghiên Thu thấy xe cứ đi đi dừng dừng, mở máy chạy ầm ầm nửa ngày
vẫn còn đứng nguyên tại chỗ, đành duỗi hai tay kẹp dưới nách Lâm Duyệt
Vi, xách nàng sang một bên.

Lâm Duyệt Vi: “Này?”

Cố Nghiên Thu đối với chuyện hôm nay phải làm trước trước sau sau xem
như xong rồi, Lâm Duyệt Vi thở dài cảm thán lần đầu tiên trong đêm nay:
“Họ rốt cuộc có quan hệ gì chứ?”

“Quan hệ gì cũng sẽ biết nhanh thôi. Đúng rồi,” Bỗng nhớ ra điều gì, Cố
Nghiên Thu dứt khoát ngồi dậy, lấy máy tính bảng trong ngăn kéo ra, “Chỗ
chị có một số ảnh, Lưu tiên sinh gởi tới, chọn lọc chỉ còn lại mười mấy
người, bạn gái cũ của mẹ chị hẳn sẽ là một trong số họ.”

Lâm Duyệt Vi lộ ra bộ dáng rất có hứng thú: “Em xem với.”

Cố Nghiên Thu quét từng tấm ảnh, đối với tư liệu của những người này cô
đã đọc thuộc làu làu, giới thiệu về từng người một, đến người bị khoanh
tròn thì chỉ chỉ, nói: “Người này họ Phương, ba mươi năm trước gặp tai nạn
xe qua đời, chị cảm thấy người này có khả năng lớn nhất.”

Lâm Duyệt Vi “Ừm” một tiếng, ngón tay trượt lên một chút, tới tấm cuối
cùng, cũng bị khoanh tròn bằng khung đen: “Người này cũng qua đời rồi
à?”

Cố Nghiên Thu trả lời: “Ừm, qua đời vào năm kia.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.