LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1363

sinh cơ lần nữa, Cố Nghiên Thu ngơ ngác ngắm nhìn trong chốc lát, bàn tay
nhẹ nhàng chạm vào một cành khô, rồi cô kéo cổ áo khoác bước nhanh vào
cửa nhà.

Cố chịu đựng qua mùa đông là tốt rồi, mùa xuân rất mau sẽ tới.

Lâm Duyệt Vi vừa xuống xe đã gấp đến không chờ nổi mà chạy vào nhà,
Nhiễm Thanh Thanh ở phía sau lắc lư, nhìn bóng dáng nàng, tựa hồ như
thấy được mình trước kia, vì hoài niệm mà nở nụ cười.

“Em đã về rồi!” Lâm Duyệt Vi mới vừa chạy đến cửa, cửa lớn đã được mở
từ bên trong, khiến nàng ngẩn người.

Cố Nghiên Thu nắm tay nàng kéo qua, hất cằm chỉ chỉ : “Đổi giày.”

Lâm Duyệt Vi nhanh chóng thay giày: “Chị nghe thấy tiếng xe à?”

Nhiễm Thanh Thanh xuất hiện ở phía sau cửa, không thể nhìn thẳng mà
nói: “Giọng của con to như vậy, toàn tiểu khu còn nghe được.”

Lâm Duyệt Vi sờ sờ mũi, cười ha ha nói: “Nào có, con vào rồi mới kêu
mà.”

Nhiễm Thanh Thanh thấy bên thảm cũng có soạn sẵn giày cho bà, không
khỏi vui mừng mà nhìn Cố Nghiên Thu.

Một nhà ba người tề tụ, dì giúp việc bưng thức ăn nóng hầm hập lên, kéo
dài giọng nói thét to: “Ăn cơm thôi.”

Lâm Duyệt Vi chỉ vào dì cười nói: “Còn nói con, rõ ràng giọng dì mới lớn
nhất, toàn tiểu khu đều nghe được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.