LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 175

thư ký nhỏ bé còn không phải dễ như trở bàn tay? Huống chi bây giờ, cô
giống một người không có thế sao?

“Đại tiểu thư.” Thư ký kinh hồn táng đảm mà rũ xuống mắt, kính cẩn thay
đổi xưng hô.

“Sau này nhớ kỹ, đừng gọi sai.” Khóe môi Cố Nghiên Thu hơi cong, tay vỗ
lên bả vai vị thư ký, dán vào tai đối phương tựa như thân mật mà nói.

Sườn cổ thư ký nổi lên một lớp da gà.

“Dạ rõ, đại tiểu thư.”

Cố Nghiên Thu buông người ra, cẩn thận giúp đối phương duỗi thẳng nếp
nhăn trêи bả vai, ôn hòa mà gật đầu một cái: “Dẫn đường đi.”

“Chính là chỗ này, bộ nhân sự mới điều tới vài người, ngày mai sẽ có người
thông báo ngài đi chọn thư ký mới.” Thư ký giúp Cố Nghiên Thu đặt thùng
đồ lên bàn công tác, nhân viên bên ngoài tò mò dò xét mà không ngừng
nhìn vào trong văn phòng, nhưng chỉ có thể thoáng nhìn thấy một bóng
dáng mơ mơ hồ hồ, bắt đầu ríu rít mà thảo luận.

Cố Nghiên Thu đóng rèm nhựa lại, chặn những ánh mắt hiếu kỳ từ bên
ngoài nhìn vào, bắt đầu lật từng tờ từng tờ tư liệu chất đống trêи bàn.

Từ đó Lâm Duyệt Vi không về nhà nữa, Cố Nghiên Thu không gặp nàng,
cũng tuân thủ ước định, hai người không ai chủ động liên hệ, giống như
hoàn toàn chưa từng xuất hiện trong sinh mệnh của nhau.

***

Tận cho đến hai tháng sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.