LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 419

ít.”

“Vậy mẹ là bởi vì ai mà bị mắng?”

Lâm duyệt mỉm cười hì hì mà nói: “Bởi vì con a, cho nên con mới phải đòi
lại công bằng, không thể để mẹ bị mắng công như vậy được?”

Bà Lâm: “Thôi dẹp con đi, ở trong giới nghệ sĩ càng lâu, càng nổi, thì
người mắng con sẽ càng nhiều. Con tưởng mẹ không biết gì à?”

Lâm Duyệt Vi khoa trương mà nịnh hót: “Lão mama của con lợi hại.”

“Mẹ già lắm sao?”

“Vậy thì tiểu mama?”

“Thôi muốn kêu gì thì kêu.” Bà Lâm không vui nói.

“Xảy ra chuyện gì, sao đột nhiên mẹ lại tức giận vậy?” Lâm Duyệt Vi
không phân biệt được thật ra mẹ nàng là ngạo kiều hay là thật tức giận,
khiến nàng hơi ngơ ngác một chút.

“Không có gì, mau về nhà, đi bụi ở bên ngoài bao lâu rồi.”

“Con biết mẹ nhớ con mà.”

Bà Lâm: “Mau về, giữa trưa mẹ tự mình xuống bếp, nếu con dám về
trễ……”

Lâm Duyệt Vi: “Không dám, con lập tức trở về.”

Giang Tùng Bích ở trêи giường ngủ đến mộng đẹp say sưa, bên tai vang lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.