LẲNG LƠ - Trang 53

Jackie Collins

Lẳng lơ

Chương 7

Polly Brant cựa quậy rồi uể oải vươn vai. Tay cô chạm phải một khoảng da
thịt và cô choàng tỉnh. Rồi cô nhớ lại, toét miệng cười, với tay lấy chiếc
kính.
- Để nhìn anh yêu của em được rõ hơn! Tối nay anh có việc rồi, Ricky
Tick. Bà Khaked của chúng em sẽ cho anh làm việc ra trò bằng cách vắt
đưa đi khắp nơi, cho đến tận sáng. Con mụ chó chết đó không bao giờ ngủ.
Mụ phải đi sục sạo, liên miên, và nhiệm vụ tài xế của anh là cứ phải kéo dài
đến tận bình minh. Mà đấy lại là lúc em muốn đi ngủ, thôi nào, tiếp tục,
nữa đi anh!
Ricky gắng sức mở mắt khi Polly dựng hắn ngồi dậy.
- Chúng ta phải có mặt ở sân bay trước bảy giờ. Bà Khaked sẽ phát rồ lên
nếu phải chờ đợi. Chủ mới của anh tính khí rất đồng bóng.
- Em có chắc là công việc này chẳng đến nỗi khổ sai lắm không?
Polly cười khúc khích.
- Anh sẽ thấy thích nó. Anh sẽ thấy thú vị cho mà xem. Cứ như em biết về
bà Fountaine này thì…
- Sao?
Polly trèo xuống giường, vẫn cười khúc khích.
- Anh cứ chờ mà xem, anh sẽ cực kỳ ngạc nhiên…
Nếu bà ấy mà thích thì.. mà cái anh chàng này… Em có cảm giác là bà ấy
sẽ thích anh.
Fountaine Khaked với Ricky tài xế. Ý nghĩ đó làm Polly cười phá lên.
Ricky ra khỏi giường theo cô ta.
- Thế nào, cho anh tham gia chuyện đùa với chứ.
- Anh sẽ biết nhanh thôi. – Polly lạch cạch nhét băng cát xét vào máy, tiếng
hát Rod Stewart tràn ngập cả phòng. Cô ta bắt đầu tập thể dục theo nhịp
điệu bài hát, cứ tênh hênh ra.
Ricky nhìn cô ta một lúc rồi đi vào phòng tắm. Kể cũng hay. Cô đã cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.