LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1319

LẲNG LƠ TAO NHÃ

LẲNG LƠ TAO NHÃ

Tặc Đạo Tam Si

Tặc Đạo Tam Si

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 184

Chương 184

Cửu tự quyết (1)

Cửu tự quyết (1)

H

ắn cho rằng phái phục cổ không có tính sáng tạo, văn viết ra dở ông

dở thằng, không ra sao cả. Trình văn vài khoa thi hội gần đây nhất cho thấy
rằng, đã rất hiếm gặp cái gọi là lấy chí khí Tần Hán vận hành vào lục kinh
của phái phục cổ.

Cách thức dùng câu văn được chia nhỏ, văn chương điển cố rườm rà

chính là xu hướng mới của văn bát cổ. Chính vì vậy Trương Nguyên đề
xuất: “ Văn chủ Âu Tằng, pháp tông Thành Hoằng “ (có nghĩa là viết văn
thì theo phong cách của Âu, Tằng là chủ đạo, bút pháp thì theo Thành,
Hoằng là chủ đạo). Âu, Tằng chính là Âu Dương Tu và Tằng Củng. Thành,
Hoằng là chỉ văn phong bát cổ giữa những năm Thành Hóa và Hoằng Trị.
Đây chính là chủ trương văn học của Trương Nguyên, hắn muốn bài văn
viết lên thật dễ hiểu, không cần làm ra vẻ khó hiểu huyền bí. Ngoài đọc các
kinh ra còn phải đọc thêm nhiều cổ văn, chủ trương này của Trương
Nguyên là rất thiết thực khả thi. Hắn không nêu ra hai bậc sư pháp còn nổi
danh hơn là Hàn Dũ và Tô Thức.

Hàn Dũ lời văn rất phóng khoáng không thích hợp với văn bát cổ gò bó,

trong khi đó Tô Thức thuộc loại tài năng bẩm sinh, hạ bút thành tuyệt văn,
văn của Tô Thức không dễ học, cứ chạy theo e rằng dễ vẽ hổ không ra mà
lại thành phân chó. Để so sánh thì sư pháp của Âu Dương Tu và Tằng Củng
dễ hơn, như vậy mục đích học cổ văn cũng rất rõ ràng, chính là vì khoa cử.
Để tập hợp được các chư sinh thì ngoài khoa cử ra không còn con đường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.