LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1267

cất bước đi vào phòng sách. Ánh mặt trời sáng ngời chiếu qua cửa sổlàm
bằng gỗ cây long não điêu khắc hình lá liễu, trên thư án là cuốn “Tả thị bác
nghị”. Gió thổi làm những trang giấy mỏng lật nhẹ. Một cây đàn thất huyền
lặng im không tiếng động, một chiếc cốc sứ trắng tinh, nắp để ngửa sang
một bên, trà trong cốc còn gần đầy, một vài búp trà chìm nổi trong chén,
hương trà nhè nhẹ thấm vào lòng người. Thương Đạm Nhiên một tay đỡ
má, khuỷu tay chống xuống án thư, nhắm mắt ngủ. Nàng mặc chiếc áo lụa
màu thiên thanh, ống tay áo bó khít, chất lụa tơ sống mềm mại. Thân người
hơi nghiêng, eo nhỏ vẫn thẳng, rất đẹp.

Trương Nguyên ngồi trên một chiếc ghế trúc khác bên thư án, nhìn

chăm chú Thương Đạm Nhiên đang trong tư thế ngủ, khuôn mặt trắng
hồng, lấm tấm mồ hôi vì trời nóng, càng khiến da thịt mỡ màng, hàng mi
dày rợp xuống, ngấn mắt thật sâu, đuôi mắt hướng lên trên, sống mũi cao
thẳng, do một tay đỡ một bên má nên phần miệng bên đó hơi nhếch lên, tựa
như đang cười vậy. Chắc là đang nằm mơ giấc mơ đẹp chăng?

Tiểu tỳ Vân Cẩm đứng bên cửa xem xét một chút, thấy Trương công tử

đang ngồi đó nhìn tiểu thư mà vẫn chưa thi lễ thì liền che miệng cười cười,
rụt đầu về, quay ra nói chuyện nhỏ với Vũ Lăng đang ở trước cửa.

Trương Nguyên cũng chống tay vào má, cách mặt của Thương Đạm

Nhiên chỉ trong gang tấc, cảm nhận được hơi thở thơm mát duyên dáng của
nàng khiến hắn tim đập nhanh hơn, ái dục dần dần nảy sinh. Có lẽ hơi thở
hoặc là nhịp tim đập của Trương Nguyên quấy nhiễu giấc ngủ của thiếu nữ,
Thương Đạm Nhiên đột nhiên mở to mắt ra, đôi mắt lúc đầu mơ hồ chốc lát
rồi ngay sau đó đã trở nên sáng rõ liền vội ngồi thẳng người dậy, khuôn mặt
xinh đẹp thoáng ửng đỏ lên, nhất thời không biết nói gì, tim đập loạn thình
thịch.

- Làm kinh sợ đến nàng rồi sao? Thật xin lỗi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.