LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1626

hươu đi hành nghề y. Trương Nhữ Sương nhìn thấy đã mua con hươu sừng
to này với ba mươi lạng bạc. Do Trương Nhữ Sương quá to béo khiến cho
hươu chở ông ta đi mới có vài trăm bước đã phải dừng lại thở dốc nên ông
ta bèn tặng lại cho Trần Kế Nho. Trần Kế Nho gầy nên hươu chở mà không
tốn sức. Đi được vài dặm Trần Kế Nho cảm thấy rất vui. Lúc ở Hàng Châu,
non xanh nước biếc, đê dài rợp bóng liễu, Trần Kế Nho đội mũ trúc mình
mặc vũ y cưỡi hươu đi hết sáu cầu, ba gian chòi trúc của Hồ Tây, nhìn
giống như thần tiên vậy, người ta gọi là “tiên giáng trần”. Trần Kế Nho tự
xưng mình là “Mi Công” là chuyện của mười năm trước rồi, câu đối của
Trương Đại “Mi Công khóa lộc, tiền dong huyện lý đả thu phong” chính là
câu chuyện lúc đó.

Đi theo sau con hươu là một thư đồng với một người hầu. Lúc Trần Kế

Nho xuống hươu trước cửa Đổng phủ, người hầu vội vàng bước đến phía
trước đỡ lấy. Trần Kế Nho gỡ cái túi vải trên sừng hươu xuống rồi dặn dò:

- Hãy chăm sóc con hươu này cho thật tốt, tìm một ít cỏ tươi về cho nó

ăn.

Một người hầu mặc áo xanh đội mũ nhỏ vừa bước ra từ Đổng phủ nhìn

thấy liền khom người chào:

- Mi công!

Lúc Trần Kế Nho nhìn lên thì chính là Tông Dực Thiện, trước đây là thư

đồng hầu hạ ở thiền thất, trí tuệ hơn người. Trần Kế Nho cũng rất thích
thưởng thức thư pháp của người này. Bây giờ Tông Dực Thiện đã lớn rồi,
lại trở thành tiện dịch coi cổng. Trần Kế Nho đã nghe nói về chuyện Tông
Dực Thiện qua lại với cháu Trương Nhữ Sương, vì Đổng Tổ Thường có
oán thù với cháu của Trương Nhữ Sương nên đã cố ý trừng phạt Tông Dực
Thiện làm quản môn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.