LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 2149

khi Vĩnh Lạc dời đô, nơi này trở thành kho lưu giữ sách, vì vậy hồ Huyền
Vũ vẫn là cấm địa, người nhàn rỗi hiếm khi tới.

Tháng bảy chớm thu, ánh nắng trên mặt hồ sóng sánh, Trương Nguyên

đứng cạnh tán liễu lả lướt bên bờ hồ. Có trận gió thổi lướt qua, cành liễu
mảnh mai chập chờn như mây khói. Trước thời Minh, hồ Huyền Vũ ở Kim
Lăng lớn hơn Tây Hồ ở Hàng Châu. Sau khi Chu Nguyên Chương dựng đô
tại Nam Kinh, hồ Huyền Vũ trở thành dòng sông bảo hộ phía đông bắc
kinh thành, diện tích hồ bị thu hẹp lại, chẳng còn khói sóng mêng mang
như Tây Hồ nữa.

Lặng lẽ đứng đó hồi lâu, một chiếc thuyền dài năm trượng từ phía đông

lướt đến. Trời thu trong sáng, Trương Nguyên đưa mắt nhìn thì thấy hai
người đội mũ kết tóc đứng ở đầu thuyền, thân vận mãng phục của nội quan.
Người trẻ hơn một chút ở bên trái là Chung thái giám, còn nội quan lớn
tuổi hơn ở bên phải ắt là Nam Kinh Thủ Bị thái giám Hình Long.

Thuyền chưa kịp cập bến, Tiểu Cao đã quỳ xuống nghênh đón, Trương

Nguyên cũng chắp tay thi lễ từ xa nói:

- Vãn sinh Trương Nguyên, bái kiến hai vị công công.

Chung thái giám cười nói:

- Trương công tử, hai tháng không gặp, cậu lại khiến cho chúng tôi nhìn

với cặp mắt khác xưa rồi. Vị này là Thủ Bị Hình công công, ngài ấy rất quý
trọng nhân tài, hôm nay cố ý mời công tử đến gặp.

Trương Nguyên lại cung kính thi lễ với Hình thái giám, nói vài lời

khách sáo. Thuyền đã cập bến, Trương Nguyên dẫn theo Mục Chân Chân
và Vũ Lăng lên thuyền, thi lễ rồi hàn huyên với hai vị thái giám một hồi, kế
đến mới an tọa, uống trà, nói chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.