LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 701

Vương Anh Tư cười phá lên, nói:

- Lỗ Vân Cốc trị khỏi mắt cho huynh, huynh liền cho là lão có thể chữa

được bách bệnh hay sao? Lỗ Vân Cốc chỉ chuyên khám cho con nít mà
thôi, chuyện đó có ai là không biết chứ?

Trương Nguyên cười cười, tiếp tục viết thư. Lại nghe Vương Anh Tư

nói:

- Giới Tử sư huynh, nếu huynh ở Tùng Giang không về kịp tham gia thi

phủ thì có thể để muội thay huynh đi thi được không?

Trương Nguyên lập tức dừng bút, đuôi của chữ “Đại” vì vậy cũng bị to

hơn bình thường, nom đến là khó coi, hắn nói:

- Không được rồi, ta phải viết lại rồi.

Vương Anh Tư trông thấy chữ “Đại” dị dạng ấy, cười khanh khách nói:

- Khỏi cần viết lại, huynh chờ một chút.

Rồi nàng chạy nhanh ra khỏi thư phòng, một lúc sau quay lại, trong tay

nàng đang cầm một vật, cười hỏi:

- Biết đây là cái gì không?

Trương Nguyên thấy vật này có hình dạng như một khối mực, nhưng lại

có màu vàng nhạt, lắc đầu nói:

- Không biết.

Vương Anh Tư đi đến trước thư án, cho một chút xíu nước vào khối

màu vàng nhạt kia rồi bôi lên chữ “Đại” kia, cười nói:

- Giờ thì đã biết đây là gì rồi chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.