LĂNG MỘ BẠO CHÚA - Trang 204

dẫn của Sách Sibylline khiến ta không yên. Hơi thở cuối cùng của 1 vị thần
không phải là 1 thành phần những đền thờ La Mã cổ đại sẽ giữ trong chạn
bát đĩa của mình. Và giải thoát cho 1 vị thần thật sự không phải là điều
người La Mã được cho sẽ thử mà không có sự giám sát của người lớn.

Nếu vị thần câm lặng là 1 phần kế hoạch của Tam đầu chế để kiểm

soát, tại sao Tarquin lại phải sử dụng ông ta? Ý Tarquin là gì khi "gấp đôi
lực lượng" để canh gác vị trí của vị thần đó? Và ông ta đã nói gì với Sibyl -
Ta mong Sibyl tồn tại đủ lâu để nhìn thấy ngươi nhục nhã thế này. Đó có lẽ
là điều cuối cùng đập vỡ bà ta. Có phải ông ta đang chơi đùa với tâm trí ta?
Nếu Sibyl của Cumae vẫn thật sự còn sống, bị giam cầm bởi Tarquin, ta bắt
buộc phải giúp bà.

Giúp bà, 1 phần giễu cợt trong đầu ta đáp lại. Giống như ngươi giúp

bà trước kia sao?

"Dù cho vị thần đó ở đâu đi nữa" ta nói "ông ta sẽ được bảo vệ nghiêm

ngặt, đặc biệt là bây giờ. Tarquin phải biết chúng ta sẽ cố để định vị địa
điểm giấu kín đó"

"Và chúng ta phải làm thế vào 8/4" Reyna nói "Ngày cần thiết nhất"

Frank càu nhàu "điều tốt là chúng tôi không có gì trong lịch ngày hôm

đó. Ví dụ như bị xâm lược ngay 2 mặt trận vậy"

"Thánh thần ơi, Meg" Reyna nói "em sẽ khiến bản thân bị ốm đấy. Tôi

sẽ không bao giờ rút được đường ra khỏi bánh răng của Aurum và
Argentum mất"

"Được rồi" Meg đặt lọ thạch đậu lại lên bàn, nhưng không trước khi

bốc lấy 1 nắm cuối cùng cho bản thân và bọn chó là tòng phạm "Vậy chúng
ta phải đợi đến ngày kia? Chúng ta sẽ làm gì cho đến lúc đó?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.