LĂNG MỘ BẠO CHÚA - Trang 276

"Rồi ngài trừng phạt bọn chim đã kể với ngài chuyện đó" Reyna thêm

vào "bằng việc biến chúng thành màu đen, như thể màu đen là xấu còn
trắng thì là tốt hả?"

"Khi cô dựng chuyện lại như thế, nó nghe không đúng chút nào" ta

phản đối "Chỉ là những gì đã xảy ra khi lời nguyền của ta đập trúng chúng.
Nó cũng khiến chúng là những thú ăn thịt điên loạn bẩn thỉu"

"Ồ, tốt hơn hẳn nhỉ" Reyna càu nhàu

"Nếu bọn tôi để lũ chim ăn anh" Meg hỏi "Chúng sẽ để Reyna và tôi

yên chứ?"

"Ta - Cái gì cơ?" ta lo lắng rằng Meg sẽ không đùa. Biểu cảm của cô

không hề nói đùa. Nó nói cực kì nghiêm túc về việc lũ chim sẽ ăn ta. "Nghe
này, ta đã tức giận! Phải, ta xả giận lên bọn chim, nhưng sau vài thế kỉ ta đã
xuôi xuống. Ta đã xin lỗi. Và từ đó, chúng kiểu thích là những con thú ăn
thịt điên loạn bẩn thỉu vậy. Đối với Koronis - ý ta là, ít nhất ta đã cứu đứa
trẻ cô ấy đang mang thai khi Artemis giết cô. Cậu bé đó trở thành
Asclepius, vị thần thuốc thang rồi!"

"Bạn gái của ngài đang mang thai khi ngài cho giết cô ấy sao?" Reyna

đưa 1 cú đá khác vào mặt ta. Ta xoay sở để né nó, bởi vì ta đã tập luyện
việc co rúm lại rất nhiều, nhưng thật đau đớn khi biết lần này cô không có ý
định nhắm vào con quạ đang tới. Ôi, không. Cô muốn đá vỡ răng ta.

"Anh tệ thật" Meg đồng ý

"Chúng ta có thể bàn chuyện này sau được không?" ta nài nỉ "Hay có

lẽ không bao giờ? Ta từng là 1 vị thần mà! Ta không biết ta đã làm gì!"

Vài tháng trước, 1 nhận định như thể sẽ chẳng có ý nghĩa gì đối với ta.

Giờ, nó dường như đúng đắn. Ta cảm thấy như thể Meg đã cho ta cặp kính
dày đính kim cương giả của cô, và thật đáng sợ, nó đã chỉnh lại tầm nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.