LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 194

Anh nghĩ như vậy, nhưng cô thì không. Trong mắt cô, Quan Lãng năm
mười lăm tuổi đẹp trai lạ lùng, tỏa sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời.

Cô biết rõ, cái gì cũng biết nhưng cô vẫn cảm thấy anh rất đẹp.

Trái tim rất đẹp.

Nhìn cô gái run rẩy thở dốc trong màn sương đêm.

Anh tham lam tới gần cô, vô cùng khát vọng cất tiếng nói yêu cầu: “Nói lại
lần nữa.”

Người đàn ông này, anh có biết rằng anh đang run rẩy không

Như Nhân nhìn anh, trái tim cảm thấy vừa đau đớn vừa ấm áp. Cô không
ấn lên trái tim đang đập mạnh nữa mà giơ tay lên, chạm nhẹ lên gân xanh
ẩn ẩn đập trên trán anh, vuốt ve gương mặt dường như hơi dữ tợn kia.

“Em yêu anh.” Cô vuốt ve khuôn mặt anh. Đầu tiên là một tay, sau đấy là
hai tay, đều đặt trên khuôn mặt ngăm đen của anh. Cô tới gần anh, áp lên
môi anh, nhỏ giọng lặp lại: “Quan Lãng, em yêu anh.”

Anh rung động, hít một hơi thật sâu, hít vào hơi thở tốt đẹp của cô, cảm
nhận được cánh môi non mềm của cô, nhìn vào đáy mắt đầy thâm tình của
cô.

“Từ rất lâu rất lâu trước kia đã yêu anh. Dù cha anh là ai, dù anh họ gì, máu
chảy trong người là của ai, anh chính là anh, mà em yêu anh.”

Cánh môi mềm mại run run áp lên môi anh. Cô ngượng ngùng nói lên ý
nghĩ chân thành của mình, sau đó ôm lấy anh, cởi bỏ gông xiềng kìm hãm
trên người anh bao nhiêu năm qua.

Cô gái này tin tưởng anh còn hơn cả chính bản thân anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.