LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 227

A Lãng biết, cô cũng biết.

Cô không thể để chuyện kinh khủng này tiếp tục diễn ra, anh cũng vậy.

Anh là anh hùng, người anh hùng cô yêu tha thiết.

“Anh phải cẩn thận.” Cô nhìn anh, yêu thương nhẹ nhàng vuốt ve mặt anh,
nói: “Phải cẩn thận.”

Tim A Lãng vì sự thương tiếc của cô mà co rút.

Cô gái này luôn dịu dàng như thế, tốt đẹp như mộng ảo. Anh đưa tay nhẹ
nhàng lau đi nước mắt trên khóe mi cô.

“Anh sẽ, anh sẽ cẩn thận, anh sẽ không để tất cả những chuyện này biến
thành một giấc mơ.” Anh thoải mái mở lòng, nâng tay ôm cô, để cô cảm
nhận cảm giác của anh, cúi đầu khẽ hứa hẹn ở bên tai cô: “Chờ anh trở về,
chúng ta liền kết hôn.”

Tình yêu người đàn ông này như thủy triều vây bọc cô.

Cô chôn khuôn mặt đẫm nước mắt vào lòng anh, nghẹn ngào gật đầu.

“Được.”

Anh cảm thấy cổ họng co rút, hốc mắt nóng lên.

Từ nhỏ đến lớn, anh không phải người đa sầu đa cảm, nhưng cô gái này siết
chặt tim anh.

Anh nghĩ, cô chính là trái tim anh.

Ý nghĩ này khiến cô càng ôm chặt anh hơn.

Cô không muốn để anh đi, nhưng mấy tiếng nữa máy bay sẽ cất cánh, anh
và Phượng Lực Cương cần đến sân bay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.