LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 244

Giây phút anh lại dùng nụ hôn vô cùng nhiệt tình hôn môi cô, Như Nhân
đành cam chịu.

Cô đoán, so với người khác chắc chắn cô cần gấp đôi thời gian để luyện võ.
Anh sẽ không để cô tìm người khác học, mà chỉ sợ cô cũng không muốn
người khác dạy.

Cô muốn kéo dài thời gian lên lớp, cố gắng chấp hành nghiêm túc, có lẽ
nên kiếm cái đồng hồ báo thức, sau đấy. . . . . . Sau đấy. . . . . .

Sau đấy cô đã bị người đàn ông này hôn, mê hoặc không nghĩ được bất cứ
chuyện gì nữa.

Trong phòng luyện võ, xuân sắc khôn cùng, tràn đầy mùi vị hạnh phúc dập
dờn.

Mà lên lớp là chuyện rất lâu rất lâu sau đó rồi. . . . .

Ngoại truyện: Thời niên thiếu (PI)

Mùa hè.

Ve kêu râm ran, ánh mặt trời rực rỡ.

Buổi trưa không có gió, những rặng phi lao lá nhọn như kim đứng lặng im
như núi.

Mồ hôi từ trên người thiếu niên chảy ra, đi qua làn da ngăm đen, thấm ướt
lớp đồng phục mỏng. Vải áo ướt nhẹp dán lên da khiến cậu không thoải
mái.

Trong phòng học mát mẻ hơn, nhưng cậu không muốn trở về nghe lão già
kia lải nhải. Lão già chờ về hưu kia vốn cũng không quan tâm học sinh có
mặt trong lớp hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.