LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 257

“Cảm ơn cháu đã giúp A Ưng, bây giờ người thấy chuyện bất bình rút đao
tương trợ giống như cháu không nhiều lắm đâu.”

Lời khen của cô không hiểu sao lại khiến cậu thẹn thùng, má càng đỏ. Thế
nhưng ngay lúc này, bụng của cậu rất không khách khí vang lên.

Ục ục ục ──

Đời này cậu chưa từng xấu hổ như thế, nhưng nó chỉ đổi được một tiếng
cười nhẹ của cô.

“Nha, hai đứa đói rồi đúng không? Xem cô này, quên không cho hai đứa ăn
chút gì đã.” Cô xoay người, gọi với vào trong bếp: “Tiểu Quyên, giúp chị
mang hai bát cà ri ra đây được không?”

Cậu nên nói không cần, nhưng cậu đói muốn chết, nghe có cà ri để ăn cậu
bất giác nuốt nuốt nước miếng, bụng kêu lớn hơn nữa, chẳng khác gì sét
đánh.

Cậu đỏ ửng cả mặt, chỉ cảm thấy vô cùng lúng túng. Nhìn về phía Đồ Ưng,
thấy cậu ta giả chết nhìn về một bên. Rồi một giây sau, mẹ cậu ta lấy bông
thấm cồn lau vết bẩn và miệng vết thương trên khuôn mặt dơ bẩn của cậu.

Cồn chạm vào đau xót.

Trong nháy mắt A Lãng có chút bất an, muốn né tránh, lại sợ tổn thương
lòng tốt của cô.

Trời ạ, ngay cả mẹ cậu đều đã sớm mặc kệ cậu chứ đừng nói đến chuyện
bôi thuốc, nhưng người phụ nữ này lại làm không ngượng tay.

Mẹ Đồ Ưng trẻ lại xinh đẹp, trên người có mùi rất thơm.

Vì lễ phép nên lúc ở trên đường cậu đã mặc áo đồng phục vừa hôi vừa ướt
vào. Cậu cảm thấy mình vừa hôi vừa bẩn, nhưng cô ấy tuyệt đối để ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.