Cho nên anh chịu đựng, nhìn Bạch Tuyết từng chút từng chút giãy giụa
trong thống khổ bên cạnh!
"Cuối cùng chị cũng lộ ra dã tâm, điều chị coi trọng chính là địa vị của
anh trai tôi có phải hay không?"
"Nói như thees nào tùy em!" Bạch Tuyết lười cùng Lãnh Nguyệt so đo,
điều cô quan tâm chính là Lãnh Dạ sẽ nhìn cô như thế nào.
"Ba ——" một cái bạt tay đáp thẳng lên khuôn mặt của Bạch Tuyết, theo
sát là một tiếng chửi nhỏ: "Hồ ly tinh."
Bạch Tuyết ngây dại, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn xuất hiện rõ
năm dấu ngón tay ửng đỏ trông có chút gai mắt! Cô vẫn cho là Lãnh
Nguyệt không phải loại này người, không ngờ cô ấy cư nhiên ra tay dã man
như thế!
Tâm Lãnh Dạ đau xót!
Bạch Tuyết chậm rãi sờ lên mặt mình, ánh mắt từng chút từng chút lạnh
xuống, ánh mắt như châm chọc.
"Ba ——" hung hăng một bạt tay lên mặt lãnh Nguyệt.
Bạch Tuyết đã làm được, Lãnh Dạ vui mừng, độ lạnh trong mắt cũng
giảm xuống một phần, cô ấy đã làm được, đã biết bảo vệ mình , biết phản
kích lại.
"Anh, loại đàn bà này anh còn không nhanh đưa chị ta quăng đi—— "
"Ba ——" lại là một cái bạt tai.
"Anh? Sao anh lại đánh em, chẳng lẽ anh lại vì con hồ ly tinh kia mà
đánh em, từ nhỏ đến lớn, anh chưa từng đánh em!" Lãnh Nguyệt thương
tâm khóc lớn lên.