Vì hạnh phúc sau này, đáng giá.
Lãnh Dạ nghĩ thông suốt.
Mọi việc đều OK.
Khang Nghị và Khang Cốc mở rộng tầm mắt, tổng giám đốc tập đoàn
Lang thị bị Bạch Tuyết chỉnh thê thảm, quả thực là hiếm thấy.
Hiếm thấy!
Trong lòng hai người nói thầm, hôm nay đến dây thật không uổng phí.
"Này, chúng ta liền đi chơi đi, hôm nay thật vui." Bạch Tuyết cười.
"Con cũng rất vui." Thiên Tầm cũng cười.
"Đúng vậy, thật vui." Khang Nghị và Khang Cốc không hẹn mà cùng
nói.
Duy chỉ có Lãnh Dạ và Ức Ức không vui.
Một lớn một nhỏ, khuôn mặt đều lạnh lùng.
"Niệm Niệm?" Ức Ức quay đầu lại nhìn bé hỏi.
"Ức Ức, hình như anh nhớ một chút, nhưng lại không rõ ràng! Chú đẹp
trai này hình như là... hình như là..." Niệm Niệm gãi gãi đầu, dường như là
đang cố gắng nhớ lại điều gì? Thế nhưng, cuối cùng vẫn không thể nhớ ra
chuyện gì!
"Niệm Niệm, có phải trí nhớ của anh đã khôi phục?" Ức Ức tò mò nhìn
lão đại. ( Edit: Míp ( Diễn đàn Lê Quý Đôn))
"Ức Ức, hắn không phải là cha chúng ta, hắn là người xấu, là hắn đã giết
cha, là hắn đã giết cha ..." Niệm Niệm bỗng nhiên rống to.