Nhưng mà, cô không biết người đàn ông này!
Chỉ là, màu mắt của anh ta rất giống của Niệm Niệm? Chẳng lẽ chỉ là
trùng hợp? Nhưng mà màu mắt xanh cũng không nhiều!
"Tôi là..."
Đột nhiên nhìn thấy một người đàn ông rất giống con trai lớn của mình,
chân tay Bạch Tuyết có chút luống cuống, nhất thời không biết cư xử như
thế nào! Chỉ có thể kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mặt này.
Người này là tổng giám đốc của công ty -- Đoan Mộc, là một vị thần mặt
lạnh, làm kinh doanh, làm PR (quan hệ xã hội), một chút cũng không
không qua loa, rất là lợi hại.
Đoan Mộc kinh ngạc nhìn người phụ nữ trước mặt, cảm thấy có chút
không hiểu , phòng làm việc của hắn từ khi nào người khác có thể tùy tiện
đi vào?
Đoan Mộc quan sát Bạch Tuyết, vẻ mặt của người phụ nữ này giống như
gặp phải quỷ, hắn trưởng thành khó coi như vậy sao? hắn tự cho là tướng
mạo của mình không hề phụ lòng mọi người, coi như là đẹp trai phong độ.
Vậy mà, vẻ mặt của người phụ nữ này là như thế nào ? không khỏi có
chút bất mãn!
"Ai cho cô vào đây?" Đoan Mộc nhíu lông mày, lời nói có chút lạnh như
băng, .
Bạch Tuyết thu hồi vẻ kinh ngạc , nở nụ cười ngọt ngào: "Ngài khỏe chứ,
tôi là trợ lý mới tới."
Đoan Mộc có chút thắc mắc nhìn Bạch Tuyết, thì ra chính là cô, anh hai
muốn mình chiếu cố cô gái này, không nghĩ tới vẫn là một cô gái nhỏ, rất