“Đã lâu không gặp.” Tuyết Hoa lễ phép nói.
“Là đã lâu không gặp, bà thật đúng là âm hồn bất tán!”
“Tôi không muốn cùng bà cãi nhau, tôi là tới nhìn con gái Bạch Tuyết
của tôi.” Tuyết Hoa bình tĩnh nói.
“Bà cho rằng tôi nguyện ý cãi nhau với bà sao? Nơi này không có con
gái của bà, nơi này không có bất kỳ người nào muốn gặp bà, đi nhanh đi.”
Bà xã Bạch Hàn vội vàng muốn đuổi Tuyết Hoa.
“Không gặp được Tuyết nhi tôi sẽ không đi, tôi hôm nay dám trở về,
không gặp được Tuyết nhi tôi sẽ không bỏ qua.” Tuyết Hoa lạnh lùng nói,
năm đó chính mình còn trẻ, rất nhiều chuyện đều không hiểu, lá gan cũng
nhỏ, hiện tại bà đã không phải là oco gái nông thôn ngốc nghếch kia, sẽ
không bị người định đoạt!
Càng không cho phép có người ngăn cản bà gặp Bạch Tuyết.
“Cho dù bà tiến vào cũng không gặp được, nó không ở nơi này, bà cho
rằng Bạch Tuyết muốn gặp bà sao? Nó biết mẹ của mình là kỹ nữ, nó biết
mẹ của mình vụng trộm bị cha nó bỏ, bà cho rằng nó còn nhận mẹ như bà
sao?” Bà xã Bạch Hàn ác lời nói.
“Tôi có vụng trộm hay không bà so với ai khác đều rõ ràng hơn, nếu như
năm đó không phải nbà cùng người nhà liên hợp hại tôi, hạ thuốc trong
thức ăn của tôi, tôi sẽ biến thành loại phụ nữ không biết xấu hổ kia sao!
Toàn bộ do bà ban tặng! Hôm nay tôi là tới gặp con gái Bạch Tuyết, người
nào cũng đừng nghĩ ngăn cản mẹ con chúng tôi nhận nhau!”
“Ha ha! Bà có tư cách gì cùng Bạch Tuyết nhận nhau, bà có dưỡng dục
qua nó một ngày hay không? Bà có tư cách gì mang nó đi? Nó là một tay
tôi nuôi lớn, tôi không có công lao còn cũng có khổ lao! Bà lấy thân phận
gì cùng tôi cướp nó đi?”