vững chắc mẹ là có nỗ khổ bất đắc dĩ trong lòng, giống như là hiện tại cô bị
cha bức bách như nhau! Cũng có lẽ là mẹ hận cha, cho nên mới không
muốn gặp lại con của ông là cô!
Bạch Tuyết cái gì cũng không có nói, nhìn ra ngoài cửa sổ, Bạch Hàn
thấy Bạch Tuyết không nói gì, biết là cô đã chấp nhận, trong lòng cũng yên
tâm không ít. Như vậy là có thể an bài với Bạch Tuyết .
Mấy ngày kế tiếp Bạch Tuyết cũng bị cha kêu đi xã giao.
Cũng may cha vẫn luôn đi theo, cô sợ chính là, không biết một ngày cha
lại đem cô mang ra ngoài, sau đó sẽ đột nhiên biến mất, để thành toàn cho
người đàn ông đáng ghét kia! trong lòng liền run sợ .
Ngày hôm nay, cha lại kêu cô đi, ai ngờ cơm còn chưa có ăn, cha nói
nhận được một cú điện thoại, có một khách hàng quan trọng muốn gặp, để
cho Bạch Tuyết ở lại ăn cơm cùng Triệu tổng .
Triệu tổng dĩ nhiên hiểu, Bạch Tuyết cũng biết dụng ý của cha ,cảm giác
lúc này của cô như đứng ở bên vách núi, tùy thời có thể nguy hiểm ngã
xuống , cô sợ hãi, cô rất sợ hãi!
Nhìn cha đi ra ngoài, liền cuống quít đuổi theo ra.
"Cha, con cùng cha trở về?" Bạch Tuyết cầu khẩn nhìn cha, hi vọng ông
sẽ mang cô đi, nhưng là cha lại tránh khỏi tay của Bạch Tuyết.
"Mau vào trong, Triệu tổng này rất thích con, hắn sẽ đối tốt với con, cha
cũng là nhìn hắn không tệ mới dám giới thiệu cho con , ngoan ngoãn nghe
lời." Bạch Hàn đem Bạch Tuyết đẩy mạnh đi, mình thì rời đi, Bạch Tuyết
nhìn cha lại một lần nữa vì tiền đem cô bán, tâm liền vỡ nát!
Vì sao người đàn ông là cha cô lại nhẫn tâm như vậy?