LANG VƯƠNG TỔNG GIÁM ĐỐC VỢ YÊU ĐƯỢC CƯNG MÀ HOẢNG - Trang 2872

Lúc này anh muốn mình mất trí nhớ, chưa bao giờ quen biết Bạch Tuyết!

Chưa bao giờ nghe được những lời nói vừa rồi của Bạch Tuyết, nói về em
gái, cô nói là cô hại em gái!

Thật tàn nhẫn!

Thật nhẫn tâm!

Nếu mất đi ký ức có phải cuộc sống sẽ trở nên dễ dàng hay không.... Nếu

chưa từng quên có thể làm hồi ức mơ hồ cảm động không.... Bừng tỉnh có
thể hào phóng buông hết tất cả ra khỏi bản thân không, nhưng mà cách giả
vờ này cũng không làm thay đổi được gì!

Nếu cô là Bạch Tuyết, là Bạch Tuyết mà anh yêu.

Hy vọng có một ngày, lúc anh có thể sống cô đơn, sinh bệnh, khổ sở mà

chẳng phải nhớ em như vậy … Tuyết, tạm biệt

~ yêu em như vậy, tuy

vụng về nhưng cũng nỗ lực làm rất nhiều chuyện.

Cho nên __ không hề có tiếc nuối…

Hiện tại, nên là lúc đưa tình yêu trả lại cho cô, để cho một chút kiêu ngạo

anh còn quay trở về được không…?

Vì người phụ nữ này, anh thà rằng phụ lòng em gái!

Ký ức bất quá là tồn tại vì có thể ghi khắc đồ vật nào đó. Anh hiểu rõ,

anh còn chưa dùng hồi ức còn lại để lãng phí thời gian tuổi tác, có lẽ, anh
vẫn để ý về một người đến ghi khắc vào thời gian như vậy, vẫn là thường
xuyên trong lúc lơ đãng nhớ đến cô, từng mảnh hồi ức có liên quan đến cô.

Nhưng mà, anh chỉ thầm nhớ lại, mà không hề giãy giụa, không hề gia

tăng gánh nặng cho chính mình.

Long Chu đấu tranh tư tưởng nhìn Bạch Tuyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.