Đêm yên tĩnh, người đã ngủ. Một mảnh yên tĩnh tốt lành, đom đóm chậm
rãi tự mình bay xuống bầu trời đêm. Uyển chuyển nhẹ nhàng, nhảy múa
cùng đêm, tới tới lui lui. Ánh trăng chiếu vào trên mặt đất, nơi nơi đều có
tiếng kêu thê lương bi ai của dế mèn. Hương đêm tràn ngập ở không trung,
dệt thành một cái võng mềm mại, đem đều gắn vào tất cả cảnh vật bên
trong. Thứ đôi mắt tiếp xúc đến đều là khoát lên cái võng mềm mại này,
từng ngọn cây cọng cỏ, đều không phải hiện thực giống như ban ngày,
chúng đều mơ hồ, màu sắc thần bí, mỗi một thứ đều tìm ẩn sự tinh tế, đều
bảo vệ bí mật của nó, khiến người khác có một loại cảm giác như mộng
như ảo.
Lang Vương chuẩn bị xuất phát, lại bị Bạch Tuyết bắt lấy, “Em muốn đi
cùng mọi người, có nạn cùng chịu.” Nhìn mắt to Bạch Tuyết nháy ngập
nước, Lang Vương không đành lòng, duỗi tay vuốt ve mái tóc của cô một
chút. diiendanlequydon
“Đi thôi, cùng đi.” Nhìn thấy dáng vẻ cô vợ nhỏ điềm đạm đáng yêu, anh
thật sự không đành lòng để một mình Tuyết Nhi ở lại.
Người một nhà, cộng thêm mẹ Lang Vương cùng nhau xuất phát, vốn dĩ
ba Lang Vương cũng muốn đi. Nhưng mà Yêu giới không thể không có
chủ, cho nên trông coi phủ Lang Vương vẫn là rất quan trọng.
Mấy người bọn nhọ đi vào cấm địa Yêu giới, nháy mắt cảm giác không
khí bốn phía có chút căng thẳng.
Dường như tùy thời đều có nguy hiểm xãy ra, “Mẹ, chúng ta không thể
đi cửa chính. Cửa chính đã bị Ma Vương bố trí bùa chú hàng yêu, một khi
bước lên, sẽ bị hít vào trên trụ băng, sau đó Ma Vương sẽ cách trụ băng hút
máu tươi, hút khô máu người đó. Mấy trăm nay đã có rất nhiều tiểu yêu
chịu khổ bởi độc thủ của Ma Vương. Tuy rằng Ma Vương bị đóng băng,
nhưng mà cách trụ băng vẫn còn có một ít ma tính, chỉ cần chúng ta không