LANG VƯƠNG TỔNG GIÁM ĐỐC VỢ YÊU ĐƯỢC CƯNG MÀ HOẢNG - Trang 3255

tôi sợ, bà cô này không sẽ chịu thua đâu.”

“Trời ơi, tiểu tổ tông ngài đừng nóng giận. Có trách dáng vẻ âm trầm đó

thì trách tôi đây, tôi thắt cổ chết ở cầu, sau khi chết thì đầu lưỡi duỗi ra thật
dài, cho nên sẽ không cười, sẽ không khóc, chỉ biết cắn đầu lưỡi nói
chuyện!

Thì ra, trong truyền thuyết Bạch Vô Thường tên là Tạ Tất An, Hắc Vô

Thường tên là Phạm Vô Cứu, cũng xưng là “Thất gia”, “Bát gia”. Nghe
nói, từ nhỏ hai người đã kết nghĩa, tình như thủ túc. Có một ngày, hai người
đi đến bục dưới cầu Nam, hôm đó trời mưa, Thất gia muốn Bát gia đợi một
chút, về nhà lấy dù, sau khi Thất gia đi rồi, dông tố tầm tã, nước sông tăng
lên, Bát gia không muốn lỡ hẹn, thế nhưng dáng người lại thấp bé, bị chết
đuối trong nước, không lâu sau Thất gia lấy dù tới đó, Bát gia đã mất tích,
Thất gia đau đớn muốn chết, treo cổ trụ cầu (cho nên rất nhiều Bạch Vô
Thường có hình tượng lưỡi hồng duỗi ra thật dài). Diêm Vương thấy tín
nghĩa sâu nặng này, mệnh bọn họ ở trước Thành Hoàng (chỉ thần cai quản
một thành) truy nã kẻ phạm pháp. Có người nói, Tạ Tất An, chính là nhất
định bình an; Phạm Vô Cứu, chính là không cứu người phạm pháp, đương
nhiên đây đều là truyền thuyết dân gian.

“Bà cô ơi, cô cũng đừng trách chúng tôi, hiện tại chúng tối sẽ đưa cô trở

về, mời ——” Hắc Vô Thường cung cung kính kính đưa nữ thần y hoàn
hồn.

“Tha cho các người.” Nữ thần y nghênh ngang đi theo Hắc Vô Thường

đi đầu thai.

Ai ngờ!

Thân thể cô lại có thể bị đồ đề của cô thiêu đi!

Hết sức bất đắc dĩ, Hắc Bạch Vô Thường nhanh chóng tìm kiếm sách

sinh tử, phát hiện nhân gian có một cô gái vừa mới chết. Người này là một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.