Tuyết Nhi kinh ngạc, lập tức hướng ra ngoài mà đi, cô cũng không muốn
dây dưa với người kia ở trong sân nhảy. Đi đến một góc sáng sủa không
nhiều người lắm.
"Tiên sinh, mời anh lúc mở miệng nên rõ ràng một chút, tôi căn bản là
không biết anh!" Đây là biện pháp mà Tuyết Nhi nghĩ đến, lúc làm bộ
người ngốc và cô bây giờ không phải một người, hoặc là cũng có thể nói là
hai chị em song sinh.
Chỉ có thể đi một bước nói một bước thôi. llqqddllqd
"Đừng con mẹ nó giả bộ, cô thực sự không biết tôi!" Lúc này Lang
Vương cũng đi tới, đứng lại ở trước mặt bọn họ.
"Các người thật sự vô cùng nhàm chán, vừa rồi người này cũng nói cô
không nhớ rõ tôi sao? Dựa vào cái gì! Các người đều tự mình nói quen biết
tôi, chẳng lẽ khuôn mặt của tôi có thay đổi lớn như vậy! Nhàm chán - - tôi
nói cho các người biết, tôi không biết các người! Mời cách xa tôi một
chút!"
Nghe được lời Tuyết Nhi nói, Đại Ma Vương kinh ngạc nhìn cô, chẳng
lẽ thật sự là anh nhận sai, bất quá trên thế giới này lại có người p hụ nữ
giống nhau như vậy, trừ bỏ khí chất, còn có cách nói chuyện, cái khác gần
như giống nhau như đúc.
Xem ra là anh nhận sai, người đàn ông trước mặt cũng nhận sai rồi.
"Cô và một người đần độn có dáng vẻ rất giống." Đại Ma Vương thản
nhiên nói.
"Anh mới giống với người ngốc đó!" Tuyết Nhi tức giận liếc anh một
cái.