LANG VƯƠNG TỔNG GIÁM ĐỐC VỢ YÊU ĐƯỢC CƯNG MÀ HOẢNG - Trang 519

"Em em muốn nói... Anh có hay không... Nhớ em?" Bạch Tuyết mặt đỏ

bừng, rốt cuộc cô cũng có thể nói ra, bởi vì Lãnh Dạ rời đi hai ngày này,cô
rất nhớ anh, nhớ đến phát điên! Thế nhưng, cô không biết trong lòng Lãnh
Dạ có mình hay không , cho nên cô ấp a ấp úng nói.

"Em chỉ muốn nói thế thôi sao?" Lãnh Dạ nhìn cô e thẹn , nghĩ thầm:

Bạch Tuyết bị người ta khi dễ, chẳng lẽ cô không cảm thấy ủy khuất sao?
Nàng vì sao không nói cho hắn? Khiến hắn giúp cô trút giận! Từ trước đến
nay đàn ông bảo hộ phụ nữ đều là chuyện hiển nhiên.

"Ừ, em chỉ muốn biết anh có hay không..." Bạch Tuyết cho là Lãnh Dạ

sinh khí, bởi vì thoạt nhìn Lãnh Dạ hình như so với vừa nãy nghiêm túc
hơn.

"Xem ra hôm qua em chưa hiểu hết sâu về tôi, cư nhiên không biết trong

lòng tôi nghĩ như thế nào có phải hay không? Hả?"

"Hôm qua? Không không, em biết, em biết, rất sâu, thực sự rất sâu!"

Bạch Tuyết hai tay không ngừng lắc chối, khiến làn da trắng nõn lúc này
giống như quả táo chín hồng.

Bạch Tuyết nghĩ đến hôm qua bị Lãnh Dạ hung hăng xỏ xuyên qua, cổ

cũng xấu hổ đến đỏ lên, người đàn ông này cư nhiên đem chuyện kia lấy ra
nói như vậy, việc này có thể đánh đồng sao? Loại chuyện đó tại sao có thể
bị anh nói xong đương nhiên như thế !

"Em biết? Tốt lắm, nói đi, em biết cái gì?" Lãnh Dạ tiếp tục truy vấn, hắn

là rất thích nhìn cô xấu hổ, thích nhìn mặt cô hồng lên.

"A? Thật là phải nói..." Bạch Tuyết thăm dò nhìn Lãnh Dạ, ý là có thể

không nói được không ?

"Phải nói." Lãnh Dạ lạnh lùng hạ mệnh lệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.