Ngay khi Bạch Tuyết ngủ , Cung Hàn nghe thấy hô hấp của cô bình ổn
rất nhiều , trong đêm đen hắn bỗng nhiên mở ra con ngươi,một đôi mắt
trong trẻo, trong suốt, lại không có nửa phần say !
Hắn nhìn chằm chằm màn đen hư không, khóe miệng hiện ra một mạt tà
mị mỉm cười.
Hắn bỗng nhiên thích cảm giác được ôm Bạch Tuyết , thân thể của cô rất
mềm mại. Cô không dám ngủ, lo lắng hắn đem cô áp đảo, đừng nói là cô
không phải đối thủ của hắn, mà dù đến mười Bạch Tuyết cũng không phải
là đối thủ của hắn, nên nếu hắn muốn cô, còn cần giả bộ say sao!
Bạch Tuyết mất tích đã là ngày thứ ba, ba ngày nay khiến Bạch Tuyết
vui mừng chính là Cung Hàn không có làm khó cô, vì cô nói đến tháng, nên
anh ta này liền không còn muốn cùng cô động tay động chân!
Nhưng Bạch Tuyết vẫn luôn chờ Lãnh Dạ đến tìm mình, thế nhưng đã ba
ngày rồi , vì sao còn chưa có tìm đến? Trong lòng cô thực vội! Chẳng lẽ
anh đã xảy ra chuyện?
Bạch Tuyết muốn tìm Cung Hàn hỏi cho rõ ràng, không hiểu anh ta bắt
giam cô bao lâu, Bạch Tuyết mặc quần áo Cung Hàn mua cho mình, bởi vì
ban đầu cô mặc áo ngủ tới, không có cách nào khác, đành phải mặc đồ anh
ta mua, chỉ là đồ này đều bị Cung Hàn động thủ , chính là đều bị gói thuốc
che lấp mùi.
Có hộ vệ đi theo Bạch Tuyết,cô đã tìm vài nơi mà cũng không có tìm
được Cung Hàn.
Bạch Tuyết hiện tai đang ở một tòa trang viên rất lớn , ở đây cái gì cũng
có, quán bar, ca hát, phòng tập thể thao, quán trà vân vân. Cung Hàn chỉ thị,
Bạch Tuyết có thể ở tại đây tùy tiện đi lại, thế nhưng phải có hộ vệ đi theo.