"Cậu nghĩ rằng tôi nguyện ý ngủ cùng cậu sao, tôi là trông coi thân thể
người phụ nữ của mình, nếu không dù cậu có quỳ xuống cầu xin tôi, cũng
tôi cũng không thèm ngủ!" Lãnh Dạ rống giận.
"Thật phiền chết đi được --" Cung Hàn ôm đầu hướng một căn phòng
khác đi ngủ , Lãnh Dạ cũng vội vàng đi theo.
Nhìn Lãnh Dạ như hình với bóng, Cung Hàn có chút phiền chán .
"Mẹ kiếp! Anh luôn đi theo tôi, tôi lại không đi tắm thì không có cách
nào đi ngủ được!" Cung Hàn rống giận.
Lãnh Dạ đưa tay ra, bỗng nhiên đem Cung Hàn kéo đến trước mặt, giận
trừng mắt nhìn hắn.
"Không phải bởi vì thân thể của cậu bây giờ là người phụ nữ của tôi, nếu
không cậu cho là mình bây giờ còn có thể đứng ở đây sao?" Hắn đối mặt
với thân thể Bạch Tuyết, giọng điệu vẫn như cũ không tốt, tầm mắt băng
lãnh nhìn chằm chằm Cung Hàn trong thân thể , tựa hồ muốn nhìn thấu
thân thể Bạch Tuyết để nhìn thấy Cung Hàn bên trong, khiến Cung Hàn rất
ít khi có ánh mắt run sợ như vậy, vì ánh mắt vừa rồi rất dọa người, không
thể nghi ngờ! Ánh mắt đó rất đáng sợ!
Hắn giãy giụa một chút, rời khỏi kiềm chế của Lãnh Dạ.
"Nếu như không phải bởi vì bị thân thể Tuyết nhi vướng chân , anh nghĩ
rằng tôi sẽ cho anh cơ hội hạ thủ sao?" Cung Hàn cũng sắc bén trả lời một
câu, bất quá thanh âm lại thiếu rất nhiều khí thế, bởi vì thanh âm của Bạch
Tuyết quá ngọt, nói ra lời luôn luôn thiếu rất nhiều lực đạo.
"Tuyết nhi? Tuyết nhi là cậu có thể gọi sao? Nếu như cậu chân chính là
Cung Hàn, tôi sẽ lập tức xé nát miệng của cậu!" Lãnh Dạ âm ngoan nói.