"Điên rồi! Điên rồi! Cô so với tôi còn điên hơn!" Triệu tổng cho rằng
Bạch Tuyết đầu óc có vấn đề , bởi vì Bạch Tuyết nói chuyện bừa bãi, còn tự
xưng là ông nội!
"Người đâu--" Triệu tổng hướng về phía cửa hô to.
Chỉ thấy tiến vào hai người đàn ông, rất to cao, bọn họ là hộ vệ của Triệu
tổng.
"Triệu tổng."
"Hai người các cậu đã trung thành và tận tâm đi theo tôi, mà tôi không có
gì cho các cậu, nên con nhóc này thưởng cho các cậu , đêm nay hãy thỏa
thích chơi đùa, ngày mai chúng ta liền rời khỏi đây." Triệu tổng lấy ra máy
ảnh, lần nữa nâng cái ghế dậy , ngồi xuống, hình như không có ý muốn rời
đi?
"Hiện tại bắt đầu, trước cởi quần áo của cô ta ra, lão tử muốn chụp ảnh."
"Khốn khiếp, nếu dám động vào thân thể này, lão tử liền giết ông --"
Cung Hàn hét lớn.
"Cô giết tôi, chỉ bằng cô, vẫn là chờ một lát bị hai người bọn họ giết đi!"
"Tôi rủa ngươi tám đời tổ tông nhà ông, tên mập chết bầm, lão tử sớm
biết ông là loại người này, lúc trước đã giết ông, con mẹ nó --" Cung Hàn
mắng to, bởi vì hai người đàn ông đã đi tiến lên, cầm trong tay hai thanh
kéo, vừa nhìn liền biết chuẩn bị cắn bỏ quần áo của hắn.
Tròng mắt hắn đỏ bừng, nếu như thân thể Bạch Tuyết ở trong tay hắn sảy
ra chuyện, Bạch Tuyết nhất định sẽ không tha thứ cho hắn, càng nghĩ càng
giận, hiện tại ở trong tay tên mập chết bầm này , đến thân thể người phụ nữ
mình thích cũng không bảo vệ, vậy hắn còn gì là đàn ông!