Lãnh Dạ không muốn giết quá nhiều người, thế nhưng, chỉ cần uy hiếp
được Bạch Tuyết, hắn tất sẽ giết !
"Hôm nay nếu như không phải cậu ở trong thân thể Bạch Tuyết , thì cậu
sẽ có kết quả như ông ta. Thân thể Bạch Tuyết , trừ tôi ra, ai cũng không
cho chạm vào." Lãnh Dạ âm ngoan nói, Cung Hàn sớm muộn hắn cũng
động thủ , bởi vì cậu ta đã mạo phạm thân thể Bạch Tuyết, hắn không cho
phép, cũng không thể chịu đựng được!
"Kẻ ích kỷ! phụ nữ của anh không được bắt cá hai tay, chẳng lẽ anh sẽ
không có chơi đùa với người phụ nữ khác?" Cung Hàn nghe thấy lời của
Lãnh Dạ , thay Bạch Tuyết ủy khuất.
"Đây không phải là chuyện cậu có thể bận tâm , phụ nữ của tôi đều là
cam tâm tình nguyện theo tôi, nhất là Bạch Tuyết." Lãnh Dạ lạnh giọng nói.
"Phụ nữ của anh? Nếu cô ấy ở bên cạnh anh sẽ là người của anh, nhưng
nếu có một ngày cô ấy rời khỏi anh, thì sẽ không phải người phụ nữ của
anh!" Cung Hàn cũng lạnh giọng nói.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Căm tức nhìn đối phương.
Trừng mắt đây đó!
"Cậu bây giờ nên cảm tạ thân thể Bạch Tuyết , nếu không!" Lãnh Dạ
hung hãn nói.
" Xem tôi có bản lĩnh này hay không --" Cung Hàn cũng không tỏ ra yếu
kém.
"Giết cậu , giống như giẫm chết một con kiến, chẳng qua là lớn hơn con
kiến một chút mà thôi!" Lãnh Dạ vú lấp miệng em nói.