ngày đều đối mặt với thân thể bẩn thỉu này, buồn nôn cũng đến chết!" Lãnh
Hạo thở phì phì quát. .
"Mẹ nó -- thân thể bẩn thỉu? Lão tử thân thể rất quý giá, cậu nghĩ rằng tôi
cao hứng như vậy sao? Tôi hận không thể lập tức biến trở về , rời khỏi các
người !" Cung Hàn không nghe theo quấy nhiễu quát.
"Con Quỷ đáng ghét? Chọc vào tiểu gia, tiểu gia liền..." Lãnh Hạo rống
giận, hắn muốn nhắm vào Cung Hàn, nhưng nhìn đến Lãnh Dạ bắn qua hàn
quang, kịp thời thắng lại!
"Liền cái đầu cậu! Cậu ít hướng về phía tôi rống to đi! Lão tử không bỏ
qua cho cậu!" Cung Hàn không tỏ ra yếu kém gào thét.
Lãnh Dạ một bước tới gần Cung Hàn, nắm lấy cổ áo của hắn, căm tức
nhìn hắn.
"Ngậm cái miệng thúi của cậu lại, nếu không hiện tại tôi liền cho cậu lên
giường! Không tin liền thử xem!"
Cung Hàn bị dọa tới, hắn cũng không thể bị đàn ông động vào được!
Vẫn là giết hắn đi!
"Hiện tại đi tìm Bạch Tuyết, tìm không được Bạch Tuyết ai cũng không
cho phép trở về. Cung Hàn, Bạch Tuyết nếu có chuyện gì , tôi nhất định sẽ
giết cậu." Lãnh Dạ buông hắn ra, nói xong liền đi ra ngoài.
Lãnh Hạo đi tới trước mặt Cung Hàn , dùng ngón tay trỏ chỉ vào hắn
nghiêm nghị nói: "Anh chết chắc rồi! Tự cầu phúc đi!" Sau đó cũng đi tìm
Bạch Tuyết .
Cung Hàn đương nhiên cũng lo lắng Bạch Tuyết sảy ra chuyện, hắn còn
muốn trở về chính mình cơ! Hắn mặc dù thích Bạch Tuyết, thế nhưng, hắn