Thế là, cố nén dục vọng thân thể đi ra ngoài.
Lãnh Dạ mang theo Bạch Tuyết đi tới ban công, không có ai?
"Đã khuya, vẫn là nên đi về nghỉ ngơi đi! Em tin anh còn không được
sao?" Bạch Tuyết biết cô trong bộ dạng này, trong lòng Lãnh Dạ sốt ruột.
Thế nhưng, loại này chuyện kỳ quái này làm sao có thể làm được !
"Cậu ta đi đâu? Tên hỗn đản này lại dẫn thân thể của em đi ra ngoài! Em
về phòng trước, tôi đi tìm cậu ta trở về!" Lãnh Dạ đi tìm Cung Hàn .
Thực ra Cung Hàn đi không có xa, thân thể hắn rất khó chịu, hắn liền đi
đến công viên cần đấy, bởi vì là buổi tối, trong công viên đã không còn ai,
hắn ngồi ở trên ghế đá , thống khổ giày vò, bỗng nhiên, hắn loáng thoáng
cảm giác có người tới gần!
Người tới chính là Lãnh Dạ, hắn đi dọc đường theo mùi thân thể Bạch
Tuyếtmà tìm được. Kỳ thực, hắn hoàn toàn có thể sử dụng pháp lực, liền có
thể tìm được Bạch Tuyết, thế nhưng, hắn không làm vậy, ở thế giới nhân
loại, trừ phi không phải việc bất đắc dĩ, hắn sẽ không sử dụng pháp lực, hắn
dùng giác quan mẫn cảm của động vật, cho nên hắn vẫn có thể tìm được
thân thể Bạch Tuyết như cũ.
"Khốn kiếp -- đêm hôm khuya khoắt không ngủ được, chạy ra đây làm
chi?" Lãnh Dạ rất không hiểu được, đã trễ thế này, câu ta ngồi ở chỗ này
làm chi!
"Anh anh anh? Không được đi qua --" Cung Hàn bằng vào một chút ý
thức còn sót quát lên. Hắn thà rằng chết cũng không muốn bị đàn ông đè.
Hắn là đàn ông a!
Mặc dù bị đè, cũng phải là phụ nữ đè hắn a!
Thế nhưng?