"Anh anh anh?" Cung Hàn không tin anh ta là người thường, rất nghi
vấn.
"Không ngại nói cho cậu biết, ngoài bầu trời, đối với con người, cậu cho
rằng mình rất lợi hại, mà tôi muốn giết cậu căn bản giống như nghiền chết
một con rệp, thế nhưng, tôi sẽ không làm như vậy!" Lãnh Dạ âm ngoan nói.
"Vì sao?" Cung Hàn bị hàn khí trên người Lãnh Dạ chấn động run run.
"Bởi vì như vậy không có thú vị!" Lãnh Dạ lạnh lùng nói.
"Mấy năm nay, tôi cũng chưa bao giờ gặp được người thú vị, cậu? Với
tôi mà nói, cũng rất thú vị, tôi cũng không thích trực tiếp giết chết con mồi,
tôi sẽ cùng cậu chơi đùa! Thế nhưng, điều kiện tiên quyết là, ở trước mặt
Bạch Tuyết chiến tranh tạm thời bỏ dở, không có cô ấy cậu sẽ tùy thời lĩnh
giáo." Cung Hàn vẫn là không muốn buông tha Bạch Tuyết, bởi vì đây là
việc yêu nhân vật thần bí ở yêu giới giao cho hắn, hắn không dám không
nghe.
Tiếp cận Bạch Tuyết, sau đó mang Bạch Tuyết đến yêu giới, cái nhân vật
thần bí muốn Bạch Tuyết, không biết Bạch Tuyết đối với yêu giới có ích lợi
gì? Cung Hàn ngắn gọn nghĩ ngợi, trong đầu chợt lóe lên.
"Cô ấy là phụ nữ của tôi, người khác đừng mơ tưởng! Nếu như cậu
không muốn chết quá sớm liền ngoan ngoãn! Nếu không tôi sẽ không chút
do dự nghiền nát cậu!" Lãnh Dạ lạnh lùng cảnh cáo Cung Hàn.
"Hừ! Người đàn ông độc tài!"
"Tôi hiện tại sẽ phải đi áp chế người của tôi, cậu có muốn tham quan một
chút?" Lãnh Dạ khí thế hỏi.
Hắn là cố ý, bởi vì bây giờ hắn đang ở thế giới nhân loại, vẫn theo khuôn
cũ, như vậy tương lai Bạch Tuyết và hắn sẽ tiến triển thuận lợi một ít, ai sẽ