Lãnh Dạ nhìn Bạch Tuyết mặc lễ phục bó sát màu trắng, cô giống như
một Mỹ Nhân Ngư, gợi lên hứng thú, vòng eo mảnh khảnh lại thêm cái
mông vểnh lên, trang phục hôm nay rất thích hợp với cô,.
Cô nhóc đáng chết, lại dám mặc như vậy! Vóc người cũng bị tên khác
nhìn!
"Em đã đến rồi?" Khang Nghị ở trước mặt em họ, lo lắng cảm nhận của
em họ , cho nên không gọi tên gì đối với Bạch Tuyết.
"Tới được một lát ." Bạch Tuyết đưa tay nhỏ bé ra, mặc cho Khang Nghị
dắt, sau đó cô chân thành nhìn về phía người đàn ông mới vừa rồi ra vẻ kia,
người này muốn KHang Nhị bị bêu xấu?
"Vị tiên sinh này? Tôi chính là bạn nhảy của anh ấy." Bạch Tuyết ung
dung nói, trong giọng nói có mùi vị lạnh lùng, ngây ngô ở cùng Lãnh Dạ đã
lâu, nhìn theo cũng sẽ lạnh lùng, đúng vậy, lúc này Bạch Tuyết có chút lạnh
lùng, giống như mùa đông lạnh lẽo.
Con trai ân sư Khang Nghị nhìn Bạch Tuyết, cô gái này rất đẹp, chẳng
qua tuổi cô nhìn qua không lớn, cô giống như là một vật sáng, làm cho
người ta nhìn thấy cảnh đẹp ý vui.
Chỉ thấy cặp mắt người đàn ông híp lại, cố làm tự nhiên cười cười,
"Không nghĩ tới Khang Nghị lại tìm được bạn nhảy mê người như vậy, thật
làm cho người ta hâm mộ." Người đàn ông này cũng là một trong số những
người vừa rồi ngưỡng mộ Bạch Tuyết, hiện tại hắn chịu thua, không nghĩ
tới cô gái xinh đẹp này là bạn nhảy của kẻ không đội trời chung!
Vốn muốn cho Khang Nghị mất mặt một chút, xem chừng không được!
"Cám ơn khích lệ." Bạch Tuyết lễ phép trả lời.