LANG VƯƠNG TỔNG GIÁM ĐỐC VỢ YÊU ĐƯỢC CƯNG MÀ HOẢNG - Trang 93

Đi vào phố đông người, Bạch Tuyết không còn có sức lực chạy nữa,

ngừng lại cước bộ, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, thực tối, cái gì cũng không
nhìn thấy, chỉ có những giọt nước mưa đang rơi ở trên mặt Bạch Tuyết, vốn
nước mắt rơi đầy mặt, Bạch Tuyết khóc càng đau lòng hơn.

Ông trời ơ vì sao không thể thương xót cho sự đáng thương của cô? Vì

sao muốn cùng nhau khóc chứ?

Bởi vì trời đang mưa, nên bên ngoài vắng vẻ không có người đi đường,

Bạch Tuyết nhìn lại đằng trước, còn phải đi rất xa rất xa mới có thể về đến
nhà! Căn nhà kia làm cho lòng người lạnh lẽo! Cô lại không thể không trở
về, bởi vì cô không còn nơi nào khác có thể đi!

Do dự trong chốc lát, cô liền đi về phía vừa nãy hiện tại đã hết sức, còn

không nghĩ muốn về nhà! Cũng phải thôi bởi khi ở bên ngoài thì cô có thể
tự do trút hết nỗi lòng mình, về đến nhà cô chỉ có thể biểu hiện sự ngoan
ngoãn, bằng không mẹ kế sẽ lại không vui!

Cô hiện tại muốn tìm một nơi nào đó để khóc thỏa thích, bởi vì từ trước

đến nay để trút hết nỗi buồn cô đều khóc cho qua đi.

Đi đến một chỗ có thể trú mưa, ngồi ở trên một cái ghế đá, mưa càng rơi

xuống càng lớn, một chiếc xe ô tô chạy ngay bên cạnh, những giọt nước
ven đường bắn tung tóe lên người Bạch Tuyết.

Bạch Tuyết không tránh né, nhìn bề ngoài chật vật đã không phải là lần

đầu tiên, cô không cần gì hơn nữa! Dù sao cha mẹ đều không thương!
Không ai để ý đến sự sống chết của cô cả!

Đầu hiện tai thật choáng váng vô cùng, vì thế liền nằm trên ghế đá, nhìn

chăm chú ở trước mặt, giống như có người nào đó đang chạy tới chỗ cô, là
ai? Chẳng lẽ lại là người muốn cô làm gái , cô bây giờ đã không còn khí lực
để chạy nữa rồi. . . . . .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.