LẤY NHẦM TỔNG TÀI LÃNH KHỐC - Trang 172

Mỹ Di nhìn anh lắc đầu, cuối cùng nước mắt trong khóe mắt cũng

nhịn không được mà chảy xuống từng giọt từng giọt, nhưng trên mặt vẫn
mang theo nụ cười như trước, tựa đầu trên bờ vai anh, giọng nói vẫn luôn
luôn mềm nhẹ: “Hạo, từ ngày bắt đầu theo anh, em đã biết tình yêu của anh
sẽ không thuộc về em, chỉ là em vẫn còn si ngốc trông mong, si ngốc chờ
đợi, chờ ông Trời có thể thương xót em hay không? Anh có thể yêu thương
em hay không? Cứ như vậy em đã chờ suốt năm năm, hy vọng cứ lần lượt
bị dập tắt, chỉ là trái tim em vẫn cứ yêu anh nhiều như vậy, nghĩ đến phải
rời khỏi anh, em sẽ đau đớn, sẽ khổ sở, nhưng em hiểu rõ, từ đầu đến cuối
anh đều không thuộc về em, cho nên em phải rời đi, và em đã lựa chọn kết
hôn…………..”

Lần đầu tiên nghe được cô bộc lộ cảm xúc của bản thân với mình, anh

lại không biết nên nói cái gì? Anh biết cô yêu mình, nhưng bản thân anh
cũng hiểu được, anh không thương cô, chỉ có thể nói với cô ba chữ: “Thật
xin lỗi.”

“Không, anh không cần nói xin lỗi với em, chuyện tình cảm là không

thể miễn cưỡng.” Mỹ Di đặt tay lên môi anh: “Có điều, em rất ghen tị, cũng
rất hâm mộ cô gái mà sau này được anh yêu, dù tốt hay xấu em cũng muốn
biết thật ra cô ấy là người như thế nào, chờ anh tìm được rồi, nhớ giới thiệu
cho em làm quen nhé?” Đây là yêu cầu cuối cùng của cô.

“Ok, nếu tìm được, anh nhất định sẽ giới thiệu cô ấy cho em làm

quen.” Uông Hạo Thiên không hề do dự liền nhận lời, nếu như vậy có thể
bù đắp một chút hối lỗi với cô, anh cầu còn không được.

“Cám ơn.” Mỹ Di nhắm mắt lại, im lặng tựa vào trên người

anh……….

(Làm khúc này, tâm trạng thật khó tả , Haizzzzzzz T_T)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.