muốn ***…… (*** là tác giả viết chứ không phải Quinn lượt bớt đâu nha
^^)
Cảm nhận được ánh mắt ở phía sau đang đánh giá mình, tim của Thích
Vi Vi đập dồn dập trong lồng ngực, anh ta có thể bước tới hay không? Anh
ta có thể đối với mình…..hay không? Phía sau lưng cô đổ đầy mồ hôi
lạnh…………
“Tiểu thư, cô tính cứ đưa lưng về phía tôi như vậy hay sao?” Uông
Hạo Thiên lên tiếng, tuy rằng đối với cô không có tà niệm, nhưng cũng rất
muốn xem thử hình dáng của cô ra sao.
Vì quá lo lắng nên Thích Vi Vi hoàn toàn không nghe anh nói cái gì,
nhưng giọng nói kia thì có vẻ quen thuộc, cô biết có trốn cũng trốn không
khỏi, cắn môi, chậm rãi di chuyển bước chân, từ từ xoay người lại, sau đó
lại ngây ngẩn cả người.
“Là anh.”
“Là cô.”
Uông Hạo Thiên cũng sửng sốt, hai người đồng thời lên tiếng, vẻ mặt
kinh ngạc nhìn đối phương, sẽ không trùng hợp như vậy chứ.
Thích Vi Vi nhìn thấy anh, chuyện gì đã xảy ra? Chẳng lẽ người mua
mình, chính là anh ta? Làm sao có thể? Cô không thể tin thế giới này lại
nhỏ như vậy, hay là bọn họ oan gia ngõ hẹp?
Ánh mắt đen sâu thẳm của Uông Hạo Thiên cũng híp lại, anh lập tức
cũng hiểu được chuyện gì đã xảy ra, khó trách mà cô có một trăm năm
mươi vạn, thì ra là cô thật sự bán thân để bồi thường tiền cho anh, đi đến
trước mặt cô, lấy tay vuốt ve khuôn mặt của cô: “Chỉ mới cách nhau không
lâu, cuối cùng cô vẫn nằm trong lòng bàn tay tôi, đây là ý trời hay là duyên
phận?” Ánh mắt của anh lạnh như băng, chứa đầy vẻ khinh thường, vốn dĩ