LẤY NHẦM TỔNG TÀI LÃNH KHỐC - Trang 97

“Còn có mẹ tôi, người giàu có như các người, làm sao nhận cưu mang

người mẹ điên của tôi.” Thích Vi Vi thuận miệng thốt ra một lời nói dối.

“Thật không?” Giọng điệu của Uông Hạo Thiên vút lên, trong lời nói

mang theo hoài nghi, rõ rang là cô đang nói dối.

“Đương nhiên là thật, được rồi, tôi muốn ngủ, ngày mai còn phải đến

trường nữa, ngủ ngon.” Thích Vi Vi ngáp một hơi dài, xoay người qua, đưa
lưng về phía anh, muốn ngủ.

Uông Hạo Thiên nhìn chăm chú cô một hồi, cô nghĩ muốn giấu diếm

thì có thể giấu diếm được sao? Nếu anh muốn biết, thì còn có cái gì anh
không thể biết………

Thích Vi Vi nằm ở nơi đó, khần trương dùng tay nắm lấy vạt áo, trong

lòng đều nghĩ đến việc anh có thể phát hiện ra cô nói dối hay không? Có
điều qua một lúc lâu sau cũng không thấy anh có động tĩnh gì, bỗng nhiên
nghe được tiếng hít thở đều đều của anh.

Lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm, thì ra khi ngủ say, thân thể cũng

chầm chậm thả lỏng ra………

Nhận thấy cô đã ngủ say, lúc này Uông Hạo Thiên mới mở to mắt,

nhìn thấy cô đề phòng mình như đề phòng kẻ cướp liền không nhịn được
muốn bật cười, có người phụ nữ nào không sử dụng tất cả kỹ năng và thủ
đoạn để tiếp cận anh, quyến rũ anh, chỉ có cô là la ó, mặc áo ngủ kín cổng
cao tường, bao vây thân thể mình không chừa một phân, cô cũng không
nghĩ lại, cô có điểm nào có thể làm cho anh cảm thấy hứng thú với cô
chứ………….

Mặc dù không có quan tâm đến thân thể của cô, nhưng đối với tính

cách của cô thì lại cảm thấy rất có hứng thú, dù sao gần đây cuộc sống thật
nhàm chán, vậy thì cùng cô đùa một chút cũng tốt lắm…………

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.