thể chịu đựng được. Tuy nhiên, sau cùng chúng ta sẽ phải nói chuyện.
Không thoái thác, không nói dối"
" Tại sao?' môi cô đã trở nên khô lại
" Chúng ta phải đưa ra những quyết định."
Quyết định gì vậy? Anh sẽ sa thải cô ư? Hay la những quyết định không
đứng đắn? " Có thể em sẽ, à không chính xác là em nên rời Hampshire," cô
nói với vẻ khó khăn lộ rõ.
Mắt Leo lóe lên những tia sáng nguy hiểm. Anh vươn tay với lấy đầu cô,
anh cúi xuống và nói thầm vào tai cô, một lời nói như là hứa hẹn, như là đe
dọa. " Bất kể em đi đâu, anh sẽ tìm em."
Anh bước về phía cửa, anh dừng lại trước khi rời đi. " Thật tình cờ," anh
nói " Khi anh vẽ em, nét bút của anh đã rất công bằng."
Sau khi Leo rửa mặt và đổi bộ trang phục trang nhã, anh đi đến thư viện.
Cam đã chờ ở đó, nhìn anh ta cũng chẳng vui vẻ hơn Leo là bao. Tuy vậy,
vẻ bình tĩnh vẫn ngự trị trên gương mặt anh ta, có điều gì đó ở Cam luôn
cho Leo sự tin tưởng tuyệt đối
Khi họ lần đầu gặp nhau, Leo đã nghĩ rằng anh sẽ không bao giờ chọn
những người như Cam cho em gái anh cả. Nhưng mọi việc đã không theo ý
anh. Cam là một người Gypsy, và không ai dám khẳng định rằng một người
gốc Ý như anh ta lại phù hợp với nền văn hóa Anh được. Nhưng quả thật
những tính khí của người đàn ông này, sự kiên định, tính hài hước là không
thể phủ nhận. Trong một thời gian rất ngắn, Cam đã trở thành em rể anh.
Đứng bên cửa sổ, Cam ném về phía Leo một cái nhìn sắc sảo. Không nói
lời nào, Leo bước về phía tủ ly, anh rót một ly brandy, và để ly rượu ấm
nóng trên tay. Trước sự ngạc nhiên của anh, anh thấy đôi tay mình đang
không...bình tĩnh