LẼ SINH DIỆT, LÝ TU HÀNH - Trang 121

cũng chẳng tạo ra chút lửa nào. Chúng ta cọ sát rồi ngưng, cọ sát rồi ngưng. Rồi
ta bắt đầu xỏ xiên những lão làng: “Những lão già làng đúng là điên. Tui chẳng
hiểu mấy ổng nói kiểu gì, lửa đâu mà lửa. Chắc mấy ông già bịa chuyện cho vui.
Tui đã cọ sát mấy khúc tre đến rã tay ra mà có thấy chút lửa nào đâu!”.

Điều đó tương tự cũng xảy ra nếu chúng ta không hiểu biết và không cố

gắng tu tập đến nơi đến chốn!. Chúng ta không làm đủ nóng mà lại mong có được
lửa. Những người xưa đã làm được như vậy, nhưng họ biết phải cần có nhiều nỗ
lực liên tục mới tạo ra được lửa. Bạn phải cọ sát liên tục, không ngừng, vì nếu
bạn ngưng thì bạn chỉ có được mấy khúc tre lạnh mà thôi.

Cũng giống như những học trò từ xa khăn gói đến đây để học thiền. Họ lắng

nghe vài điều chỉ giáo, rồi họ muốn thiền cho được nhanh chóng. Họ cứ muốn
học phương pháp thiền nào giúp họ có được kết quả nhanh nhất. Tôi nói với họ:
“Nếu các anh chị muốn ‘nhanh nhất’ thì chẳng được gì đâu”. Có một thứ được
gọi là nguyên nhân và kết quả (nhân quả). Kết quả tu tập chỉ được tạo ra từ những
nguyên nhân đúng đắn và phù hợp. Không có chuyện cầu được ước thấy ngay tức
khắc. Cách “nhanh nhất”—ngay cả Phật chắc cũng tìm không ra.

Chúng ta sẽ tiến bộ được trên đường tu tập nhờ vào sự nỗ lực liên tục, tu

miên mật, cũng giống như một người cọ sát hai khúc tre liên tục và không ngừng
để tạo ra lửa. Có sát không ngừng, nhiệt nóng sẽ tăng lên. Càng cọ sát thêm, nhiệt
nóng càng tăng lên. Khi khói bốc lên, lửa gần xuất hiện; nhưng đang lúc khói bốc
lên thì không nên ngưng lại. Đây không phải trò chơi (muốn chơi thì chơi, muốn
ngưng thì ngưng để bữa sau chơi lại), người xưa hiểu được như vậy nên cọ sát
liên tục và không ngừng. Đó là cách những người ấy tạo ra được lửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.