LỄ TÌNH NHÂN ĐẪM MÁU - Trang 167

“Tôi muốn dùng ví dụ thực tế để cho em thấy, nếu như một đứa trẻ không
đượcquản lý tốt, để mặc cho nó thích làm gì thì làm, sẽ trở nên khủng
khiếpđến mức nào. Nếu như năm ấy tôi bao che cho Thư Phóng, hiện tại có
lẽcậu ấy còn đáng sợ hơn hung thủ của vụ án này nhiều.”

“Anh vẫnchưa có con, đừng câu nào cũng nói một đứa trẻ thế này một đứa
trẻ thếkia, anh cũng nhiều chuyện quá rồi đấy!” Miệng lưỡi sắc bén, Thư
Tầmtiếp tục tranh cãi đến cùng.

Đã nói đến nước này, Tả Kình Thươngim lặng, cất dây chuyền vào trong cổ
áo, bàn tay đặt trên vai Thư Tầmbỗng chuyển xuống dưới, lqđôn ôm lấy eo
cô, kéo cô về phía mình. Thư Tầm đẩy ra, lại nghe anh nói ra từng chữ,
nhấn mạnh:

“Tương lai, chúng ta sẽ có con.”

Thư Tầm đẩy anh ra, tim đập mạnh liên hồi.

Tả Kình Thương sửa sang lại áo, bình thản như ban đầu. “Tôi muốn xem
thửtúi rác nhà Sử Nạp Triết, nếu em ngại bẩn, vậy không tiễn.”

ThưTầm xoay người rời đi, trong lòng như có ngọn lửa vô danh, hận anh,
cũng hận bản thân mình. Tâm lý học kỳ diệu nhất ở chỗ, bạn mãi mãi
không thể phân tích nổi tâm lý của chính mình. Thư Tầm cũng vậy, kho cô
bước thêm vài bước lại bỗng quay đầu nhìn về phía Tả Kình Thương, cô
quả thựckhông biết rốt cuộc mình nghĩ gì, chỉ muốn giải thích cho hành
động củamình là vì muốn tìm hiểu ra chân tướng sự việc, nhưng cũng có lẽ
vì TảKình Thương đã nói rõ với cô, anh và cô còn có tương lai.

Lật mòrác thải đúng là một là một phương pháp vừa bẩn vừa chẳng có gì
hay ho,nhưng Thư Tầm biết phương hướng của Tả Kình Thương không
sau, để hiểuđược cách sống và thói quen của mộ gia đình, thậm chí là đời
sống tìnhdục, xem rác thải còn rõ ràng hơn cả rình trộm nhà người ta, đặc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.