lôithôi trở về, trên mặt hình như còn bị ai đó cào nữa. Bọn họ thấy hắn vứt
một ví tiền của nữ đi, lấy tiền cất vào túi của mình. Sau đó bọn họbiết được
ở nhà vệ sinh công cộng gần xưởng dệt đã xảy ra một vụ ánmạng, không
hẹn mà cùng nghĩ tới Cận Á Cát.”
“Tay hắn thì sao, có bị cào không?”
“Em cũng chú ý tới chi tiết này sao? Cận Á Cát chỉ bị cào trên mặt mà
không bị cào ở tay.”
“Trong báo cáo khám nghiệm tử thi có viết, ngay từ đầu Đồng Hinh đã bị
ngườita bóp cổ từ phía sau tới ngạt thở hoặc tới chết, sau đó hung thủ đã
xâm hại nạn nhân từ đằng sau. Như vậy dựa theo bản năng thông thường
củacon người, chắc chắn là phải cào, cấu hoặc bóp chặt lấy bàn tay đang
bóp cổ mình mà không phải cào vào mặt người đằng sau.” Thư Tầm cảm
thấysống lưng lạnh buốt, vụ án này vốn dĩ không chịu nổi sự đào sâu
tìmhiểu, sơ hở trăm bề, rốt cuộc khi đó bọn họ đã định tội như thế nào?
“Anh hỏi bọn họ, khi Cận Á Cát trở lại, trên quần áo có dính thứ gì không.”
“Tại sao lại hỏi điều này.”
“Nhà vệ sinh công cộng kia không có ai quét dọn đã lâu, vách tường rồi
bồncầu…đều cực kỳ bẩn, rêu xanh, vết ố bẩn, vết nôn chỗ nào cũng có,
khôngphải một hai năm mới thành ra như vậy, bốn, năm năm trước chắc
chắn cũng đã như thế rồi. Ảnh chụp hiện trường cho thấy ở chính diện của
thi thểcó dính rất nhiều thứ bẩn thỉu, không gian nhà vệ sinh rất nhỏ,
ĐồngHinh lại từng giãy dụa kịch liệt, trên người hung thủ chắc chắn
khôngthể không dính vào uế vật, quần áo của hắn nhất định không sạch sẽ.”
Thư Tầm chưa từng đến nhà vệ sinh công cộng, nhưng tưởng tượng một lúc
cũng chậm rãi gật đầu, “Nhà vệ sinh công cộng bẩn như vậy, hung thủ
khôngthể cởi quần áo để sang một bên rồi mới gây án được. Mùa hè mọi