LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 188

"Nh - nhưng nếu như tôi không làm thế, thì sẽ chẳng còn ai truyền đạt

được những cảm xúc của Kai nữa. Tôi đã trả lại toàn bộ số khuyên tai, và
cuối cùng... là cả tuyết nữa. Trong khi Nano đang ngủ tôi đã đến nhà thầy,
và bỏ vào thùng thư...

Nhưng rồi khi về nhà nỗi cô đơn và đau đớn lại chiếm lấy tôi, làm tôi

không thể nào ngủ được, nên mới uống nhiều thuốc đến thế. Trước đây
thỉnh thoảng tôi cũng uống rồi. Không phải tôi muốn chết. Mà chỉ là muốn
ngủ thật say."

Một mũi dao nhọn đâm vào lồng ngực tôi. Chính tôi cũng đã dồn

Hitomi đến nông nỗi này.

Tôi ôm chặt lấy hai vai cậu ấy, và cho dù Hitomi có nói đi nói lại rằng

không phải lỗi của tôi, thì tôi vẫn chắc chắn rằng mình đã phá hoại trái tim
cậu ấy. Tôi đã tưởng mình hiểu Hitomi lắm, nhưng rốt cuộc lại nhầm lẫn về
lý do khiến cho Hitomi đau khổ.

"Là tớ đã phản bội Kai." - Tôi chưa bao giờ nhận ra được cảm xúc của

cậu ấy, người đang khóc bên cạnh tôi lúc này. Tôi đã không nhận ra mặc
cảm tội lỗi của Hitomi với thầy và Kai, đến mức khiến cậu ấy muốn chết
đi!

"... Tớ không phải người như Nano nghĩ đâu. Chắc hẳn cậu đang nghĩ

tớ đã thay đổi rồi, nhưng đây mới là sự thực. Là Fuyushỉba Hitomi. Tớ là
một kẻ lạnh lẽo đáng ghét thế này đấy."

Sau khi Kai chết đi Hitomi đã nói với tôi như thế bằng nét mặt khó

chịu, bây giờ nhớ lại đầu óc tôi lại tối đen. Trong suốt ba năm từ lúc đó,
Hitomi chưa bao giờ nuôi tóc dài, và cũng không bao giờ cười nữa. Một
hình phạt bản thân dài đằng đẵng.

Hitomi nắm chặt lấy bậu cửa bằng cánh tay run rẩy, bặm chặt môi, mắt

đỏ hoe, chỉ có một mình cố giữ cho bản thân đứng vững.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.