LỆNH TRUY NÃ ĐÔNG CUNG- ÁI PHI ĐỪNG VỘI TRỐN! - Trang 1233

trương như vậy, huống chi bọn họ còn nói có cả vị tiểu thư kia cũng tới,
chẳng nhẽ không khẩn trương sao?

“Người đâu?” Thanh âm Nguyệt phu nhân mang theo thịnh nộ truyền tới.

“Hồi bẩm phu nhân, cửa phòng vẫn khóa chặt, cửa sổ cũng không có dấu

vết bị cạy phá, chỉ có chỗ tường này là có vết tích. Người xem cửa ngầm đã
lộ ra, nô tỳ nghĩ có phải đã chạy qua cửa ngầm này hay không?” Thanh âm
Linh Ngọc lần nữa truyền đến.

“Đi xem một chút, cửa ngầm khóa bên kia rồi, nàng mở không được.

Chẳng nhẽ một người còn sống lại có thể chui xuống đất?” Nguyệt phu
nhân tức giận nói. Thật vất vả mới tóm được người, nếu như để chạy mất
thất đúng là tức chết bà!

“Phu nhân, ngài không cần phải gấp, nói không chừng nàng còn chưa có

chạy ra ngoài. Cửa sổ khóa, cửa ngoài đóng, cửa ngầm cũng khóa, ta không
tin một người còn sống có thể độn thổ. Hãy để cho bọn nha đầu trong
phòng cẩn thận tìm một chút!” Thanh âm này rất xa lạ, mềm mềm, nhược
nhược, nhất định là vị tiểu thư trong miệng bọn họ, nhưng tại sao nàng lại
gọi Nguyệt phu nhân là phu nhân đây? Chẳng lẽ không phải là con gái sao?
Ngày đó nghe giọng điệu của Linh Ngọc và Thái Thanh, hai người này có
quan hệ là mẹ con cơ mà? Thật là khiến người ta nghĩ không ra!

Thanh âm của nàng vừa dứt liền có mấy người đi lại tìm kiếm. Thường

Hy nghe âm thanh đi đi lại lại trong phòng càng phát ra khẩn trương, lòng
bàn tay cũng rịn ra một tầng mồ hôi mỏng. Đang lúc này, bỗng dưng có
cảm giác có tiếng bước chân hơi nhỏ tiến về phía này, hiển nhiên là hoài
nghi đằng sau rèm che có giấu người. Thường Hy thầm nói xong rồi, xong
rồi, lần này làm sao có thể trốn? Nàng đánh lại làm sao nhiều người như
vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.