LỆNH TRUY NÃ ĐÔNG CUNG- ÁI PHI ĐỪNG VỘI TRỐN! - Trang 177

Ngu Thường Hy tham kiến Thái tử điện hạ! Thái tử thiên tuế, thiên tuế,
thiên thiên tuế!”

Lần này Thường Hy vẫn không nghe được thanh âm Tiêu Vân Trác, tuy

nhiên lại có một chiếc bút lông bịch một tiếng, thẳng tắp bay vào người
nàng.

Cả người Thường Hy run lên, sắc mặt nhất thời trở nên xanh trắng, hai

tay nắm đến sít sao, cư nhiên cầm bút lông ném nàng! Được, nàng nhịn!…
Trên đầu chữ nhẫn là một cây đao, ngay cả đau cũng phải nhịn, nàng nhịn!

Thường Hy cứ như vậy duy trì tư thế quỳ gối, không biết trải qua bao

lâu, Thường Hy chỉ cảm thấy đầu gối đã không còn cảm giác, thật sự quỳ
không được, thân thể nghiêng một cái ngồi sững trên mặt đất, mồ hôi như
trân châu từng giọt từng giọt rơi xuống sàn đá, soi rõ bóng người đang ngồi
ở đó, dưới ánh đèn phản xạ ra thứ ánh sáng chói mắt!

Tiêu Vân Trác nghe được âm thanh này mới chậm rãi ngẩng đầu lên,

thấy bộ đang Thường Hy, đứng dậy từ từ đi tới, từ trên cao nhìn xuống
nàng, ánh mắt lạnh như băng tuyết ngày đông làm cho người ta cảm thấy
từng sợi lông tơ cũng đang rét run lên.

Thường Hy ngẩng đầu nhìn ánh mắt Tiêu Vân Trác, vốn là tính cúi đầu

muốn nhịn, nhưng là vừa nhìn đến khuôn mặt ấy nàng liền muốn nổi đóa.
Khẽ cắn răng đem lời nói nuốt xuống, nàng còn chưa muốn đem tính mạng
mình ra đùa.

Tiêu Vân Trác ngồi xổm xuống nhìn Thường Hy, hai mắt như bảo thạch

thoáng qua một tia lạnh lùng, phiêu đãng không biết tâm tình, nhìn đến
Thường Hy quật cường, ánh mắt lại trở nên phức tạp. Tiêu Vân Trác hồi lâu
mới hỏi: “Lần này cô đã biết nhận tội chưa?”

Thì ra hắn khổ khổ dây dưa là muốn nàng nhận tội. Thường Hy thật ra là

cảm thấy nàng một chút cũng không có sai, nhưng khi nhìn đến Tiêu Vân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.