Cả phủ Thái tử trở nên nhộn nhịp. Thường Hy vừa ra khỏi cửa đã thấy
khắp nơi cung nhân đều đang dán chữ hỷ, giăng đèn lồng đỏ lớn, tơ lụa
từng dải đỏ tươi hết sức rực rỡ. Nàng đưa tay kéo một cung nữ hỏi mới
biết, Lương đễ của Thái tử gia sắp tiến vào Đông cung rồi. Trên mặt
Thường Hy thoáng qua một chút mất mát. Mặc dù không có Thái tử phi,
nhưng là Lương đễ cũng chỉ sau Thái tử phi một bậc, Đông cung này về sau
đã có nữ chủ nhân rồi, mà người nọ lại chính là tú nữ cùng một lần tiến
cung với nàng, nói ra có phải rất buồn cười không?
Triêu Hà từ xa nhìn lại, thấy Thường Hy đang ngẩn người, đi mau hai
bước nói: “Ngu tỷ tỷ, tỷ đã tỉnh rồi? Chân có đỡ hơn chút nào không?”
Thường Hy nghe được thanh âm Triêu Hà, xoay người lại, không muốn
cho nàng thấy được mất mát của mình, cười nói: “Tốt hơn nhiều rồi! Chẳng
qua là nghe được trong sân có rất nhiều người nên muốn ra xem một chút,
thế mới biết Lương đễ đã sắp vào Đông cung rồi!”
Triêu Hà nghe vậy, trên mặt thoáng qua một tia trào phúng, ngay sau đó
nói: “Lương đễ tiến vào Đông cung có cái gì to tát? Ngu tỷ tỷ, tỷ có phải
hay không mất hứng?”
“Ta nào có cái gì mất hứng, điều đó cùng ta đâu có quan hệ!” Thường Hy
lập tức phủ nhận. Nàng thời khắc đều ghi nhớ không thể để cho người khác
biết được ý nghĩ thật của mình, nếu không lúc nào dâng mạng cũng không
biết!
Triêu Hà cũng không hỏi tới, chẳng qua là khẽ cười nói: “Tỷ cứ yên tâm,
coi như Lương đễ vào Đông cung cũng không cùng tỷ có cái gì liên quan.
Ngu tỷ tỷ, muội đang gấp nên đi trước, tỷ tốt nhất nên nghỉ ngơi, rảnh muội
lại cùng tỷ nói chuyện!”
Triêu Hà vội vàng đi, Thường Hy có chút không hiểu nàng vừa nói là có
ý gì, cái gì gọi là cùng bản thân nàng không có liên quan gì lớn? Phải biết