mama dạy bảo, đối với thái giám cùng với nam tử khác nhất thời còn chưa
có nhận ra sự khác biệt.
Vì vậy, một con mèo nhỏ dưới cơn tức giận mà nhe nanh giương vuốt,
nhìn nam tử xoay người muốn đi quát: “Ngươi đứng lại!”
Một tiếng rống giận này, nhất thời khiến bốn nam tử đang vây quanh có
chút kinh ngạc. Nam tử mới vừa rồi bị Thường Hy chọc giận đang muốn
lên tiếng lại bị lão Ngũ ngăn lại, ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng mà nói:
“Khó nhìn được Thái tử gia kinh ngạc, ngươi cũng không muốn xem náo
nhiệt?”
Lão tam Tiêu Vân Thanh sửng sốt, mặt mày thoáng chốc hiện lên vẻ tươi
cười, nhìn lão Ngũ nói: “Được, lão Ngũ, ngươi đủ thâm trầm đấy!”
Lão Ngũ Tiêu Vân Bác nhẹ nhàng hừ một tiếng, nhìn Thường Hy chạy
về phía Thái tử đương triều Tiêu Vân Trác, khóe miệng nhẹ cong, nói:
“Thâm trầm, người nào sánh được bằng Thái tử?”
Tiêu Vân Thanh không nói, hàm răng ken két vang dội, hắn đã vô số lần
thua bởi ám chiêu của Thái tử, nghĩ tới đây liền ngậm miệng lại, hắn cũng
muốn xem Thái tử gia phản ứng như thế nào.
Đại hoàng tử Tiêu Vân Dật nhanh tay kéo lại nhị hoàng tử Tiêu Vân Triệt
đang muốn xông ra ngăn lại Thường Hy, khuôn mặt cuồng ngạo thoáng
một tia cười, nhẹ giọng nói: “Nhị đệ, hấp dẫn khi nhìn là cần nhìn, tốt bụng
không nhất định sẽ có báo đáp tốt đâu!”
Tiêu Vân Triệt nghe vậy, quay đầu nhìn về phía Tiêu Vân Dật, đang định
nói chuyện, lại đột nhiên nghe được tiếng rống giận dữ của Tiêu Vân Trác,
giương mắt nhìn sang, toàn thân đã sợ ngây người! Chỉ thấy đôi tay thon
dài trắng nõn như tuyết của Thường Hy không chút thương tiếc mà uốn véo
ở lỗ tai Tiêu Vân Trác, nàng một tay chống nạnh, lảm nhảm cả giận nói:
“Ngươi nói người nào không thú vị? Ai là mãng phụ? Ngươi một cái thái