LỆNH TRUY NÃ ĐÔNG CUNG- ÁI PHI ĐỪNG VỘI TRỐN! - Trang 434

Không nghĩ tới Hoàng đế lại là người hòa ái như vậy, ấn tượng của

Thường Hy đối với ngài lập tức tốt hơn nhiều. Ba người lại nói đùa một
hồi, lúc này Thường Hy mới mở hộp ra, lấy một ống trúc xanh biếc, đưa
hai tay trình lên. Vạn thịnh vẫn một mực đứng bên cạnh Hoàng thượng lúc
này mới lập tức đi xuống nhận lấy đặt lên bàn.

Ống trúc này vô cùng tinh xảo, màu xanh biếc bắt mắt làm người ta nhìn

liền cảm thấy dễ chịu. Hoàng đế cười hỏi: “Đây là cái gì?”

Thường Hy nghe được Hoàng thượng hỏi như thế, khẽ cắn răng quyết

định nói thật, có một số việc giấu giếm không chừng lại trở thành một mối
họa.

“Hồi bẩm Hoàng thượng, nô tỳ xuất thân thấp hèn, gia phụ hôm nay mặc

dù phú giáp một phương nhưng vẫn là thương nhân buôn bán. Ba ca ca của
nô tỳ vẫn bôn ba khắp nơi, ống trúc này chính là do đại ca nô tỳ tình cờ
phát hiện được thời điểm đến Giang Nam. Ống trúc này nếu đặt một mình
thì cũng chỉ là đồ vật tầm thường, nhưng nếu để trong bộ dụng cụ pha trà
thì có chút ý tứ!”

Nói tới đây Thường Hy thận trọng nhìn Minh tông một cái, thấy ngài

không tức giận, trong lòng thầm thả lỏng một hơi, nói tiếp: “Theo lời đại ca
của nô tỳ, lá trà này sinhh trưởng trên một mảnh sườn núi. Những năm
trước cũng không có gì dị thường, nhưng là thời điểm năm ngoái, năm kia,
ngọn núi được đổi chủ nhân. Người chủ mới trồng hoa lan khắp sường núi,
san sát với cây trà, không biết có phải vì nguyên nhân này hay không mà
khi thu hoạch, lá trà đều mang theo hương hoa lan nhàn nhạt. Sau lại sai
người đưa vào cho nô tỳ một chút, nô tỳ thưởng qua lần thứ nhất, cảm thấy
mùi vị rất tốt, liền đem rót cho Thái tử gia một ly. Thái tử gia sau khi uống
xong liền phân phó nô tỳ mang đến dâng lên Hoàng thượng, cũng chỉ là
chút vật hoang sơn dã thủy, mong Hoàng thượng ngự phẩm!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.