LES - VÒNG TAY KHÔNG ĐÀN ÔNG - Trang 160

Vết đâm chỉ sượt qua ngực làm đổ máu chít đỉnh nhưng cũng làm cho gã

đàn ông kia kinh hoàng la hét kêu cứu ầm ĩ. Tý nữa là quận trưởng cho lính
đến nhà bắt Út nếu như đây không hải là con gái Hội đồng Mía.

Cha phát điên lên khi biết chuyện và thế là đánh Út thừa sống thiếu chết

bởi làm cho cha mất mặt quá, mặc má và người ở trong nhà xúm vào van
xin mãi. Chỉ đến khi đánh hết sức thì cha mới chịu dừng tay, quát người ở
còng tay Út lại nhốt vô chuồng heo để mai cha xử tiếp.

Ôm con gái trong lòng để xoa dầu lên vết đánh, má khóc rưng rức vì xót

ruột vì thương con, thế nhưng đôi mắt Út ráo hoảnh vô cảm không phản
ứng gì.

Đem đó cha bị cấm khẩu, cấp cứu chuyển lên bệnh viện tỉnh chạy thuốc,

cũng kịp cho vợ, con, cháu các nơi lũ lượt kéo về thăm, nghe cha trăn trối
chuyện này chuyện kia mà đa phần là chuyện lẩm cẩm, lãnh nhách và sau
đó cha qua đời ở tuổi 75.

Một đám ma phải nói là to nhất vùng thời đó. Có đến cả đại đội lính Địa

phương quân về bảo vệ cho các quan khách đến viếng. Kèn trống nhạc ta
lẫn nhạc tây ì xèo mất mấy ngày, khách nhậy say quậy tưng, cười nói ha hả.
Kẻ xấu mồm nói, thiên hạ mừng Hội đồng Mía chết và tự hỏi, tại sao một
kẻ ác sống thất nhân đức như vậy mà ông trời cho chết hiền, kể cũng lạ.

Đám cưới phải tạm dừng lại, mà cũng phải dừng vì gã đàn ông kia

không thể quên nổi ánh mắt căm thù của Út khi vung dao lên. Gã quá khiếp
đảm, bây giờ có cho vàng mười gã cũng chẳng dám rướt Út về làm vợ.

Một năm sau miền Nam giải phóng, những người cách mạng trở về.

- Ơ … em là Út đó sao – Anh bộ đội ngỡ ngàng khi nhìn thấy một cô gái

mảnh dẻ xanh xao với nụ cười héo hắt, đang lủi thủi ngồi dưới bếp pha
nước để bưng lên nhà cho khách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.