LỊCH SỬ BÍ MẬT ĐẾ CHẾ HOA KỲ - Trang 51

Phía Nike cho biết, một tháng là quá ngắn, rằng anh không thể nói được bất
cứ ngôn ngữ nào của khu vực Đông Nam Á, và rằng anh sẽ chiếm vị trí của
một người công nhân nào đó. Jim viết thư trả lời rằng, nếu họ thấy một
tháng là không đủ thì anh có thể ở đó từ sáu tháng tới một năm – cho dù
thời gian dài đến đâu, anh cũng muốn được tìm hiểu về những điều kiện
làm việc của công nhân và xác định xem liệu có tồn tại hay không những xí
nghiệp bóc lột nhân công. Trong thư, Jim cũng nói rõ, anh có thể nói được
tiếng Tây Ban Nha, do đó Nike có thể gửi anh tới một nhà máy ở khu vực
Trung Mỹ. Còn với người công nhân bị anh thay thế, Jim đã tìm được một
tổ chức phi lợi nhuận tại Oregon (trụ sở chính của Nike được đặt tại đây),
chấp nhận đưa người công nhân đó tới nước Mỹ và cung cấp chỗ ăn, ở và
các khoản chi tiêu sinh hoạt; về cơ bản, người công nhân đó sẽ có một kỳ
nghỉ trong khoảng thời gian Jim đảm nhận công việc của anh ta. Nike đã
viết thư đáp trả rằng họ không thấy hứng thú với đề nghị mà Jim đưa ra.

Vì Jim không thể làm việc ở nhà máy của Nike, nên chúng tôi quyết định
làm việc duy nhất mà chúng tôi nghĩ đến, một lựa chọn khác: đó là sống
cùng những người công nhân tại làng của họ và hạn chế mức tiền sinh hoạt
của mình xuống bằng mức lương mà các công nhân được trả. Do đó, năm
2000, chúng tôi tới Tangerang, Indonesia, để sống với những công nhân của
nhà máy của Nike, với mức chi dùng tối thiểu là 1,25 đôla một ngày.

Trong vòng một tháng, Leslie giảm 6 kg còn Jim giảm 11 kg. Giống như
những công nhân khác, chúng tôi sống trong một “chiếc hộp” xây bằng xi
măng, rộng 9 m2, không đồ đạc, không điều hòa ở thành phố nhiệt đới ẩm
ướt này. Chúng tôi phải ngủ trên những chiếc chiếu mỏng, giải trên nền xi
măng gồ ghề, bao quanh là những kệ giấy, được cố định bằng lớp tro tàn và
đá mạt từ khói thải của xe ôtô, của nhà máy bị ô nhiễm và từ rác bị đốt
cháy. Nước thải của mấy nhà vệ sinh gần đấy chảy ra những chiếc cống
không được đậy nắp ở hai bên đường. Vì những cống rãnh này mà khu làng
đầy rẫy gián và những con chuột khổng lồ.

Một số người nói với chúng tôi: “Anh có thể sống như một ông hoàng với
1,25 đôla một ngày tại những nước như Indonesia”. Đó là một phát biểu thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.